Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 553
Cập nhật lúc: 2024-09-19 17:45:56
Lượt xem: 2
Diệp Khanh Oản dẫn hắn đi một vòng trung tâm thương mại, mua cho hắn đủ thứ, không có biện pháp, hắn mặc gì cũng đẹp, sau khi thử xong, cô đều muốn mua.
May mắn là trước đó đã kiếm được rất nhiều tiền trong hệ thống, đủ bọn họ ăn mặc không lo.
Khi đi ngang qua một chiếc máy gắp thú, Liễu Thịnh dừng lại, nhìn thấy có mấy cặp đôi đang lấy thú bông ở đó.
Một nam sinh gắp được một chú gấu nhỏ, cô gái bên cạnh vui mừng nhảy lên, ôm mặt cậu ta hôn một cái: “Oa, lão công thật là lợi hại nha.”
Liễu Thịnh chỉ vào máy gắp thú hỏi Diệp Khanh Oản: “Lão bà, đó là cái gì?”
“Máy gắp thú, chính là bỏ tiền vào, sẽ có một cơ hội lấy con búp bê bên trong.” Diệp Khanh Oản nhìn hắn: “Anh có muốn chơi không?”
“Muốn.” Liễu Thịnh bây giờ nhìn cái gì cũng mới mẻ.
Diệp Khanh Oản đi đổi một đống tiền xu, đem hắn đưa tới trước một cái máy gắp thú, làm mẫu một lần.
“Ai nha, không bắt được.” Thiếu chút nữa đã gắp được, Diệp Khanh Oản có chút tiếc nuối, nhưng vẫn đem vị trí nhường lại: “Chính là làm như vậy, anh thử một chút xem.”
Liễu Thịnh đi qua, cầm lấy đồng xu, nhét vào máy, ngón tay thon dài điều khiển cần điều khiển của máy gắp, nhẹ nhàng tóm lấy con búp bê mà Diệp Khanh Oản vừa gắp trượt.
Một lần liền trúng.
Liền......
Diệp Khanh Oản nhìn hắn, hiện tại nên hét lên trước hay sốc trước?
Liễu Thịnh khom lưng cầm thú bông lên, cười đưa qua: “Thật đơn giản.”
Diệp Khanh Oản:......
Là một người hiện đại, trong đời cô chưa bao giờ gắp được một con búp bê ra khỏi máy, kết quả người cổ đại mới đến gần đây, còn phải nói một câu, thật đơn giản.
Cảm ơn, tôi vừa bị vũ nhục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-553.html.]
“Thích cái nào?” Liễu Thịnh vòng tay qua eo cô.
Diệp Khanh Oản nhìn một vòng, cuối cùng chỉ vào một con cừu vui vẻ nói: “Cái này.”
Liễu Thịnh cúi đầu hôn cô một cái: “Được, chờ lão công lấy ngay.”
Diệp Khanh Oản sắp cười chớt, hắn dùng từ ngữ hiện đại rất thuận miệng.
Còn chưa có cười xong, một con cừu vui vẻ đã đặt trước mặt cô, Diệp Khanh Oản nhìn qua con búp bê, thấy nụ cười rạng rỡ của Liễu Thịnh, cũng nhịn không được cười rộ lên.
“Còn thích cái nào không?”
“Cái này.” Diệp Khanh Oản tùy ý chỉ một cái.
Liễu Thịnh dứt khoát đem cô kéo vào trong ngực, từ phía sau ôm lấy, nhẹ nhàng tóm lấy con búp bê.
Sau đó lại nắm tay cô, dạy cô cách bắt như thế nào.
Ai có thể ngờ rằng Diệp Khanh Oản, một người hiện đại, lại được người cổ đại dạy cách chơi máy gắp thú hiện đại?
Hai người chơi rất vui vẻ, không chú ý tới mấy đôi tình nhân bên cạnh đã ngừng lại, yên lặng đứng ở bên cạnh, xem bọn họ gắp, trong mắt chỉ có ba chữ: Thật lợi hại.
Thẳng đến khi dùng hết số đồng xu đã đổi, hai người mới dừng lại tới, trên mặt đất đã chất đầy thú bông.
Diệp Khanh Oản chọn mấy con mang đi, dư lại đều đưa cho bọn họ.
Mấy cô gái trẻ nhận được thú bông, ánh mắt đều sáng lên, cao hứng vô cùng.
Nữ hài tử thật dễ dỗ dành, chỉ cần đưa mấy con thú bông liền cao hứng thành như vậy.
“Thái phó, có đói bụng không, chúng ta trở về ăn cơm đi?” Diệp Khanh Oản lôi kéo tay hắn đi ra khỏi trung tâm thương mại.
Vốn dĩ muốn đưa hắn đi ra ngoài ăn, nhưng hôm nay mua quá nhiều đồ, không tiện.
Liễu Thịnh đi theo phía sau, vẫn luôn nhìn cô cười: “Được, đều nghe ngươi.”