Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 543
Cập nhật lúc: 2024-09-19 17:39:21
Lượt xem: 7
Sau khi thổi tắt nến, Liễu Thịnh ôm nàng đến bên giường, tháo đai lưng, muốn cởi quần áo cho nàng.
Diệp Khanh Oản đè tay hắn xuống: “Ta ta ta tự mình cởi.”
“Để ta cởi.” Nói, trên tay động tác cũng không dừng lại.
Hơn nữa hắn thoát rất chậm rãi, từng chút một từ từ tới, dù bận vẫn ung dung, Diệp Khanh Oản nhìn như vậy, mặt đỏ đến sắp thấy máu.
Hoảng loạn bất kham, nào có ai mặt đối mặt thoát quần áo của người ta, lại chậm rãi như vậy......
Thật là muốn mệnh nha!
Đến chỉ còn một kiện áo trong cuối cùng, sau đó hắn bắt đầu cởi bỏ của chính mình......
Diệp Khanh Oản lấy tay che mặt, không dám nhìn.
Liễu Thịnh mỉm cười nghiêng người lại gần: “Không muốn xem sao?”
Diệp Khanh Oản điên cuồng lắc đầu: “Không xem.”
Ngoài miệng nói không xem, nhưng ngón tay lại mở ra, để lộ một khe hở, xuyên thấu qua khe hở ngón tay, đầu tiên là nhìn thấy làn da trắng của hắn, đi xuống là tám khối cơ bụng, đường cong săn chắc, mỗi một chỗ đều gãi đúng chỗ ngứa, rắn chắc lại không táo bạo.
Lúc nàng đang lén nhìn, một đôi bàn tay dày rộng vươn ra, bắt lấy đôi tay nàng, kéo nàng qua, môi dán lên môi nàng, khóe miệng khẽ nhếch lên: “Từ giờ trở đi ta sẽ là phu quân của Diệp tiểu thư, Diệp tiểu thư nhà ta muốn nhìn, có thể thoải mái hào phóng nhìn.”
Mặt Diệp Khanh Oản nóng bừng, cũng không dám ngẩng đầu nhìn hắn.
“Nương tử hôm nay, thật xinh đẹp.” Nói xong, nghiêng người về phía trước, hơi thở trong giây lát trở nên hỗn loạn.
Diệp Khanh Oản có chút bối rối, cơ thể lùi lại một chút, lại bị bàn tay to lớn của hắn ôm lấy nàng từ phía sau, trực tiếp ấn vào trong lòng n.g.ự.c hắn.
Hai người gần nhau trong gang tấc, có thể ngửi được mùi hương trên người đối phương, trên người Thái phó có một cổ hương khí thư mặc rất dễ ngửi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-543.html.]
Mặt Diệp Khanh Oản càng thêm hồng, trước kia cũng không phải chưa từng thân mật, nhưng hôm nay là lần đầu tiên dựa vào gần như vậy, đủ gần để có thể nghe thấy hơi thở của đối phương, nhịp tim của đối phương.
“Nương tử......” Bên tai vang lên tiếng hắn nỉ non, nhẹ nhàng êm ái, trấn an nàng.
“Thái...... Thái phó? Chờ một chút!”
Hơi thở nóng bỏng của Diệp Khanh Oản phả vào mặt hắn.
“Kêu phu quân.” Liễu Thịnh nheo mắt, nhìn người trong n.g.ự.c nhắm chặt hai mắt, bộ dáng nơm nớp lo sợ, khóe miệng hiện lên một nụ cười.
Hô hấp của Diệp Khanh Oản có chút dồn dập, duỗi tay muốn đẩy hắn ra, lại bị hắn nắm lấy cổ tay, nhẹ nhàng đặt lên đỉnh đầu nàng, cúi đầu hôn xuống, bá đạo không cho nàng có cơ hội phản kháng.
Diệp Khanh Oản nhẹ nhàng cắn hắn một cái, hắn không những không tức giận, khóe miệng giơ lên, cắn ngược lại nàng một ngụm.
Nàng nhân cơ hội, hỏi hắn: “Thái phó...... Từng có bao nhiêu cô nương rồi?”
Liễu Thịnh nghe xong, cười đến không thở được, cúi đầu cắn nàng, thấy nàng đau đến đỏ vành mắt, mới bằng lòng bỏ qua.
Ôm chặt nàng: “Ta đời này, chỉ có một nương tử.”
“Thật sao?”
“Thật sự.” Liễu Thịnh hôn nàng, lại lẩm bẩm nói: “Kêu phu quân.”
Diệp Khanh Oản cắn môi, giãy giụa hồi lâu mới khó khăn mở miệng kêu một tiếng: “Phu quân.”
Liễu Thịnh hơi nghiêng đầu, động tác bắt đầu trở nên bá đạo, nụ hôn từ khóe mắt đi xuống.
Hai tay Diệp Khanh Oản bất tri bất giác ôm chặt lấy cổ hắn, dính sát vào nhau, có thể rõ ràng cảm giác được trái tim hắn đang đập nhanh.
Nàng bị hắn lôi kéo có chút đau, muốn hắn dừng lại, lại bị hắn ngăn trở, một ngụm nuốt xuống.
Khóe mắt có nước mắt rơi xuống, hắn thực kiên nhẫn hôn từng giọt một.
Bên tai thỉnh thoảng truyền đến hắn lẩm bẩm tự nói nương tử, lâu dài trìu mến.