Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 532
Cập nhật lúc: 2024-09-19 17:32:09
Lượt xem: 6
Hạ Tuyết Kiến còn muốn nói, Nam Cung Mộ Vân đã cúi đầu xử lý chính vụ, căn bản không cho nàng cơ hội tiếp tục dây dưa.
Nàng chỉ có thể hành lễ, lui ra ngoài.
Nghĩ nghĩ, nàng sai cung nhân gửi tin cho Diệp Khanh Oản, nói nàng muốn xuất cung, cầu nàng ấy hỗ trợ.
Diệp Khanh Oản xem xong, đem tờ giấy đốt đi.
Đây không phải là một việc có thể dễ dàng giúp được, nếu bị phát hiện, nàng giúp một nữ tử sắp phong phi lén gặp ngoại nam, sẽ là tội lớn nha.
Hơn nữa, Hạ Tuyết Kiến ở trong cung, làm sao đưa nàng ra ngoài cũng là một vấn đề lớn.
Nàng nghĩ tới lệnh bài xuất nhập cung của Thái phó.
Nhân tiện, Khanh Khanh cũng đi ra ngoài thật lâu rồi, như thế nào vẫn chưa về? Chẳng lẽ hắn cũng bị cách ly?
Thôi quên đi, vẫn là ta tự mình đi một chuyến đi.
Vì thế nàng trèo vào Liễu phủ bằng cửa sau, Khắp nơi đều có Cẩm Y Vệ, bị giám sát chặt chẽ. Ngoại trừ các thái y, không ai được phép ra vào tùy ý, ngay cả những bá tánh ở gần đó cũng bị đuổi đi.
Nàng né tránh Cẩm Y Vệ, từ trên tường vây nhảy xuống, sau đó...... Vừa vặn ngã trước mặt một nhóm Cẩm Y Vệ đang tuần tra, và sau đó......
Xấu hổ! Vụng về!
Diệp Khanh Oản: Hệ thống, ta muốn đổi lấy kỹ năng tàng hình.
Hệ thống:......
Thân ái, ta đề nghị ngươi biến mất tại chỗ.
Đúng lúc Diệp Khanh Oản đang nghĩ cách trốn thoát, đám người Cẩm Y Vệ đột nhiên ngẩng đầu nhìn trời: “Hôm nay thời tiết thật đẹp.”
Lập tức có người từ phía sau trả lời: “Đúng vậy, mặt trời thật lớn.”
Càng kỳ quái hơn chính là, có người đột nhiên chỉ vào một khoảng trống bên cạnh, lớn tiếng nói: "Là ai? Đừng có chạy."
Sau đó, một nhóm người lao tới rút kiếm ra...
Diệp Khanh Oản:......
Đây là... tắm trong nồi nước sôi, gặp được người quen?
Mặc kệ, trước tiên đến gặp Thái phó rồi nói sau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-532.html.]
Kết quả vừa quay đầu, lại gặp phải một quan binh.
Quan binh:......
Diệp Khanh Oản:......
Có vẻ như sau này ta phải ra ngoài vào buổi trưa, vì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện.
Quan binh bỗng nhiên vỗ trán: “Ai nha, quên mang theo đao, ta phải trở về lấy.”
Sau đó Diệp Khanh Oản liền nhìn thấy tay hắn cầm một thanh đao, tung ta tung tăng chạy.
Diệp Khanh Oản:......
Hiểu rồi, họ đều giả vờ như không nhìn thấy ta.
Vì thế nàng dứt khoát không trốn tránh, quang minh chính đại đi vào.
Trên đường còn gặp được thái y, bà tử, tiểu tư, Khi nhìn thấy nàng, phản ứng đầu tiên, không phải quên mang đồ vật, chính là bỗng nhiên nhớ tới có mình có việc phải làm.
Nàng một đường thông suốt đi vào phòng ngủ của Thái phó, Thạch Hộc đứng ở cửa, nhìn thấy nàng, bỗng nhiên kêu một câu: “Lão gia, ta đi lấy dược cho ngươi.”
Sau đó rời đi.
Diệp Khanh Oản từ cửa đi vào, sớm biết như vậy ta đã không trèo tường mà đi thẳng qua cửa chính.
Thái phó ngồi ở trước bàn, thực chuyên chú không biết đang xem cái gì.
Diệp Khanh Oản rón ra rón rén đi đến phía sau hắn, đặt một tay lên vai hắn, nhẹ nhàng trượt xuống, dùng giọng mũi nói: “Đại nhân ngài vất vả rồi, nô gia xoa bóp vai cho ngươi.”
Liễu Thịnh nắm lấy cổ tay nàng, kéo nàng vào lòng, cúi đầu nghiêng người về phía nàng, nhếch môi mỏng: “Vị tiểu thư này, bản quan không cần bóp vai, bản quan cần một nương tử.”
“Vậy ngươi phải chăm sóc bản thân thật tốt, chờ hết bệnh rồi mới có thể cưới vợ.” Diệp Khanh Oản ngồi trên đùi hắn, vòng tay ôm cổ hắn.
Liễu Thịnh cười khẽ: “Hiện tại sức khỏe của bản quan rất tốt, Diệp tiểu thư muốn thử một chút không?”
Diệp Khanh Oản nhẹ nhàng đ.ấ.m hắn: “Đại nhân, ngươi không thể làm như vậy. Làm việc này giữa thanh thiên bạch nhật là vi phạm đạo đức, đồi phong bại tục.”
Liễu Thịnh cười, Diệp tiểu thư nhà ta nha, giỏi trêu chọc người khác nhất, nhưng chính nàng lại không biết điều đó, nên làm gì với nàng mới tốt đây?