Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 487
Cập nhật lúc: 2024-09-19 17:02:28
Lượt xem: 11
Tương Vương có được đáp án, một đáp án thực nực cười, nhưng lại là sự thật.
Nhiều năm khúc mắc tiêu tan, rồi lại không có hoàn toàn tiêu tan.
Vào ban đêm, mọi người dựa theo thân phận quỳ gối túc trực bên linh cữu hoàng đế.
Con vợ cả cùng Hoàng Hậu quỳ gối đằng trước, Tương Vương cùng Cửu vương gia theo sát phía sau.
Trong cung con vợ cả là em út, ngày thường rất được sủng ái, nhưng mới mười một tuổi, ở trên triều đình không có thế lực gì, phụ thân của Hoàng Hậu cũng chỉ là đại phu hữu danh vô thực, sớm đã nghỉ hưu, cũng không thể trợ lực.
Cho nên dù hắn thân là con vợ cả, cũng vô lực tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.
Phía sau hoàng tử công chúa, chính là tướng quốc cùng các công huân đại thần khác.
Vốn dĩ Diệp Khanh Oản hẳn là cùng cha nàng quỳ gối cùng nhau, không biết sao lại bị an bài đến bên cạnh Lão Thái phó, Lão Thái phó nhân lúc nàng không chú ý, trộm nhét hai khối đệm đầu gối thật dày cho nàng.
Diệp Khanh Oản có chút hoảng loạn nhìn hắn, thấp giọng nói: “Không thích hợp đi?”
Nếu bị người thấy, sợ là sẽ bị c.h.é.m đầu.
Liễu Thịnh lại cười ra hiệu, bảo nàng không cần để lộ ra, sau đó chính mình đoan đoan chính chính quỳ.
Diệp Khanh Oản nhìn thoáng qua đầu gối hắn, cũng không có đệm, liền trực tiếp quỳ như vậy.
Một đêm qua đi, linh đường gió êm sóng lặng.
Diệp Khanh Oản quỳ đến đầu gối đều đã tê rần, lại không dám động, bụng lộc cộc lộc cộc kêu, không chỉ nàng kêu, mọi người đều kêu.
Chịu đựng đến giữa trưa, con vợ cả là người đầu tiên chịu không được, thân thể lung lay một chút, thiếu chút nữa té xỉu, Tương Vương đỡ hắn trở về.
Con vợ cả lúc này mới miễn cưỡng đứng vững, hơi hơi quay đầu cùng Tương Vương nói: “Cảm ơn đại ca.”
Hoàng Hậu nhanh chóng đỡ lấy hắn, trộm cho hắn chút đồ ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-487.html.]
Đưa xong phỏng chừng lại cảm thấy băn khoăn, lại vụng trộm đưa cho Tương Vương cùng Cửu vương gia một phần, nhưng hai người nhìn cũng không nhìn một cái, như cũ thẳng tắp quỳ.
Hoàng Hậu liền khuyên hai câu: “Các ngươi hiếu tâm với phụ hoàng ta đều biết, nhưng vừa mới đánh giặc xong, ăn chút đi, bằng không thân thể chịu không được.”
“Mẫu hậu cùng thập cửu đệ ăn đi, thập cửu đệ còn nhỏ, từ nhỏ chưa từng chịu khổ, ăn chút hẳn cũng không cố vẫn đề gì.” Cửu vương gia đã nói như thế, Hoàng Hậu cũng không nói thêm cái gì nữa.
Kỳ thật nói là không được ăn uống, nhưng chỉ cần không quá phận, ăn chút vẫn có thể cho phép.
Rốt cuộc cũng không có khả năng thật sự ba ngày ba đêm không ăn không uống, nếu thật sự không ăn không uống, thủ xong linh cữu, liền có thể để cho người khác tiếp tục túc trực bên linh cữu của ngươi.
Chính là Diệp Khanh Oản không mang đồ ăn, ô ô ô......
Lúc nàng đang khóc chít chít, một bàn tay trộm duỗi lại đây, chui vào trong lòng bàn tay nàng, cho nàng mấy khối điểm tâm.
Diệp Khanh Oản ngẩng đầu, nhìn thấy Lão Thái phó đối diện nàng cười: “Ăn đi, đừng để cho người khác thấy.”
Diệp Khanh Oản nhanh chóng cho một khối vào trong miệng, hạnh phúc liền ập tới.
Ăn xong lại trộm hỏi hắn: “Ngươi không ăn sao?”
Liễu Thịnh lắc đầu, Diệp Khanh Oản tưởng hắn mang đến không nhiều lắm, đều lưu trữ cho nàng, vì thế nói với hắn: “Ta nơi này vẫn còn.”
Liễu Thịnh lại đạm cười nói: “Ta không đói bụng, ngươi ăn đi, ngoan.”
Quân thần tiễn một đoạn đường cuối cùng, muốn cho hắn một chút thể diện.
Ba ngày qua đi, Tương Vương cùng Cửu vương gia hoàn toàn không ăn uống, mọi người xem ở trong mắt, đều nhịn không được trộm khen bọn họ.
Nhưng không có ai thấy, Lão Thái phó cũng không ăn không uống, ở chỗ này quỳ ba ngày.
Chờ mọi người đều lục tục đứng dậy rời đi, Diệp Khanh Oản gian nan dịch qua: “Thái phó, đi thôi.”
“Hảo.” Môi hắn đã khô nứt, nhưng vẫn theo thói quen mỉm cười với nàng.