Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 467
Cập nhật lúc: 2024-09-19 16:49:18
Lượt xem: 10
Diệp Khanh Oản tự nhiên cũng thấy, bỗng nhiên không có hứng thú, đem túi tiền đưa cho hắn, cúi đầu dùng bữa.
“Không cao hứng?” Liễu Thịnh gắp đồ ăn cho nàng.
“Ngươi cao hứng là được.”
Liễu Thịnh cười: “Ngươi như vậy, ta xác thật còn rất cao hứng.”
Diệp Khanh Oản sửng sốt, bỗng nhiên giống như biết chính mình vì cái gì không cao hứng, ta đây là ghen sao?
Nàng kinh ngạc lại không dám tin tưởng nhìn chằm chằm Liễu Thịnh, Liễu Thịnh cười mà không nói, một bộ ta đã hiểu rõ hết thảy.
Nàng có chút hoảng loạn, nhanh chóng dời ánh mắt đi, uống chút rượu áp chế kinh sợ trong lòng.
Không có khả năng.
Tuy rằng hắn thực sự ưu tú, thực sẽ soái, nhưng hắn là npc nha, Diệp Khanh Oản ngươi thanh tỉnh một chút cho ta.
Hệ thống mau tới giật điện ta, để ta thanh tỉnh một chút.
Hệ thống: Ngươi cũng không có phát hiện, ta đã rất lâu chưa giật điện ngươi sao?
Diệp Khanh Oản rùng mình, thật đúng nha, ngươi gần đây quang tát pháo, cũng không giật điện ta.
Vì cái gì? Ngươi vì cái gì không giật điện ta?
Hệ thống: Ta sợ giật điện chớt ngươi.
Diệp Khanh Oản:......
Chúng ta đã sụp đổ đến lợi hại như vậy sao?
Hệ thống cười ha hả nhìn vẻ mặt nàng: Ngươi nghĩ sao?
Diệp Khanh Oản: Ta đây còn có thể trở về không?
Hệ thống: Ngươi còn muốn trở về sao?
Diệp Khanh Oản: Ta đương nhiên......
Lời nói đến bên miệng, nàng nhìn Liễu Thịnh cẩn thận nghiêm túc giúp nàng chọn hoa tiêu trong chén, bỗng nhiên nói không nên lời.
Hệ thống trợn trắng mắt: Ký chủ, ta nhắc nhở ngươi, nếu ngươi không quay về, kết cục của ngươi liền sẽ giống như nhân vật trong tiểu thuyết, bị nữ chính giớt chớt.
Diệp Khanh Oản yên lặng duỗi tay, che cái chén của mình, Liễu Thịnh kinh ngạc một chút, ngay sau đó liền minh bạch, cười nói: “Nhanh ăn đi.”
Diệp Khanh Oản cúi đầu, không dám nhìn hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-467.html.]
Liễu Thịnh cười nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, an ủi nói: “Đừng sợ, mặc kệ ngươi muốn làm cái gì, ta đều sẽ giúp ngươi.”
Nàng tin hắn, nhưng cũng biết hắn cũng không giúp được nàng.
“Nếu ngày nào đó ta chớt đi, ngươi sẽ khổ sở sao?” Diệp Khanh Oản hỏi hắn.
Hắn cười xoa xoa tóc nàng: “Nếu đây là ngươi muốn, ta liền không khổ sở, ta sẽ thực vui vẻ.”
Xong, trên thế giới này như thế nào sẽ có người ôn nhu như vậy, thật sự muốn ôm hắn.
Hai người đang trò chuyện, bỗng nhiên nghe thấy xung quanh ồn ào, ánh mắt mọi người, toàn bộ dừng ở trên người bọn họ.
Nói đúng ra, là dừng ở trên người Liễu Thịnh.
Trên sân khấu đứng hai người, một người là nữ tử xinh đẹp vừa mới mang thức ăn lên, một người là lão bản.
Lão bản nói một chuỗi dài, tổng kết lại chính là, các nàng là vũ cơ Tây Vực đẹp nhất, có tiền đều không mua được một điệu nhảy của nàng, hôm nay cố ý vì Liễu Thịnh múa một khúc.
Vừa dứt lời, xung quanh có vô số ánh mắt kinh diễm b.ắ.n tới.
Ngay sau đó vũ cơ liếc mắt đưa tình nhìn hắn một cái, bắt đầu giống như tiểu tinh linh, ở giữa sân khấu nhẹ nhàng khởi vũ.
Liễu Thịnh thu liễm vẻ tươi cười, bình tĩnh nhìn các nàng ở dưới ầm ĩ: “Ăn no chưa?”
Diệp Khanh Oản buông đũa, gật gật đầu, tức đến no rồi.
Liễu Thịnh vươn tay về phía nàng: “Vậy đi thôi.”
Diệp Khanh Oản do dự có nên vươn tay nắm lấy tay hắn hay không, hắn liền cười đứng dậy kéo nàng, lưu lại bạc trên bàn rồi rời khỏi tửu lầu.
Xe ngựa vừa mới di chuyển, đột nhiên phanh gấp.
“Cô nương ngươi không sao chứ?” Thạch Hộc nhanh chóng nhảy xuống, đỡ nàng lên.
Nhưng nàng hình như đã bị trẹo chân, không đúng lên được.
Chờ bọn họ vén mành lên, phát hiện lại là nữ tử vừa rồi kia.
Cạn lời là đêm nay ta xui xẻo, sao chỗ nào cũng đều có ngươi nha? Ngươi có phiền hay không?
Hơn nữa ngươi ăn vạ có thể học tập mấy lão nhân lão thái một chút hay không, ngựa còn chưa có động đâu, ngươi liền ngã, không có chút kỹ thuật nào.
Nàng cũng thấy được Liễu Thịnh, liếc mắt đưa tình hành lễ: “Công tử.”
Liễu Thịnh nhướng mày, nhìn Thạch Hộc nói: “Đưa nàng trở về đi.”
Thạch Hộc vừa định động, nàng bỗng nhiên đáng thương hề hề nói: “Công tử, ở Tây Vực chúng ta, nếu một nữ tử là vì một nam tử nhảy múa, thì cuộc đời này liền chỉ đi theo hắn.”
Xong, đây là cái lý do rách nát gì?