Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 324: Ngươi chờ, ta đi tìm dây thừng
Cập nhật lúc: 2024-09-19 12:49:31
Lượt xem: 6
Hạ Tuyết Kiến cắn chặt răng, thật muốn cho nàng một quyền, nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi xổm xuống: “Nhanh lên.”
Diệp Khanh Oản trộm thè lưỡi, dẫm xong Thác Bạt Hùng dẫm Hạ Tuyết Kiến, nam nữ chính đều bị ta dẫm, phải nói, làm nữ phụ ác độc cũng khá sảng khoái.
Hai chân đạp lên hai sườn trên vai Hạ Tuyết Kiến, sau đó Hạ Tuyết Kiến đỡ vách tường, gian nan đứng lên: “Được chưa a?”
“Lại gần tường một chút, ta với không đến cửa động.”
Hạ Tuyết Kiến bất đắc dĩ, chỉ có thể dán cả khuôn mặt vào vách tường, Diệp Khanh Oản lúc này mới bắt lấy cửa động, đôi tay dùng sức hướng lên trên, thuận thế bò đi lên.
Đi lên xong liền muốn duỗi tay trở về kéo Hạ Tuyết Kiến, kết quả mới phát hiện, xong con ong, tay ngắn, với không tới.
“Ngươi chờ, ta đi tìm dây thừng.”
“Uy, ngươi sẽ không mặc kệ ta một mình chạy đi chứ?” Hạ Tuyết Kiến cực kỳ không yên tâm hô lớn.
Diệp Khanh Oản trợn trắng mắt, ngươi xem ta giống người như vậy sao? Thật là, quá làm ta thất vọng buồn lòng.
Ngươi hẳn là nên hỏi, ta có thể tìm khối đá lấp luôn cửa động hay không.
Nhưng ngươi là nữ chính nha, an lạp an lạp, ta so với ngươi còn sợ hãi ngươi chớt sớm hơn.
Tìm một hồi lâu, mới tìm được một cây dùng vỏ cây kết thành dây thừng, Diệp Khanh Oản tìm một cục đá lớn, buộc một đầu dây thừng, sau đó ném một đầu khác xuống, để nàng tự mình bò lên.
Hạ Tuyết Kiến phí sức chín trâu hai hổ, mới miễn cưỡng bò lên tới, sau khi đi lên vẫn luôn che lại bả vai, vẻ mặt không thoải mái.
Diệp Khanh Oản:......
Người trẻ tuổi, ngươi không thể nào, hư nhược như vậy?
Về sau chơi, phải chú ý thân thể nha.
Nhưng thấy nàng lại không giống như giả vờ, nhanh chóng lại hỏi nàng: “Ngươi làm sao vậy?”
Hạ Tuyết Kiến vén ống tay áo của mình lên, nhìn đến bả vai, có một vết đỏ thực rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-324-nguoi-cho-ta-di-tim-day-thung.html.]
Ngay từ đầu Diệp Khanh Oản còn rằng là nhuộm màu, còn dùng ngón tay dính chút nước miếng xoa xoa cho nàng, kết quả phát hiện không sạch: “Đây là thứ gì nha?”
Hạ Tuyết Kiến đau đến cả người đều mướt mồ hôi, liền nói chuyện đều không có sức lực, chỉ lắc đầu.
“Trúng độc?” Diệp Khanh Oản cẩn thận xem, bỗng nhiên vang lên một loại ám khí, nàng sợ tới mức cả người giống một con gà trống xù lông: “Ngươi thứ này, có phải hay không...... Có phải hay không vẫn luôn hướng lên trên đi?”
“Làm sao mà ngươi biết được?” Hạ Tuyết Kiến hỏi lại nàng.
Diệp Khanh Oản:......
Đó là thật sự sao?
Hạ Tuyết Kiến nói: “Lúc đầu xuất hiện ở lòng bàn tay, sau lại dọc theo cánh tay, một đường hướng lên trên đi, hiện tại đã đến bả vai, ngày thường không đau, chỉ có thời điểm hoạt động kịch liệt mới đau.”
Diệp Khanh Oản:......
A nha a a!
Là cái vương bát đản nào, cư nhiên dám ám toán nữ chính của ta?
Ngươi đi ra cho ta, xem ta lột da của ngươi.
“Ngươi thứ này từ lòng bàn tay đến bả vai dùng thời gian bao lâu?” Diệp Khanh Oản hỏi nàng.
“Đã hơn một năm đi.”
Đã hơn một năm?
Đã hơn một năm từ lòng bàn tay đi đến bả vai, qua bả vai lúc sau sẽ đi vào động mạch cổ, lại tiến vào nội tuần hoàn, vòng thân thể một vòng, cuối cùng tới trái tim, ít ra cũng ba năm bảy năm đi?
Ba năm bảy năm cũng đủ nàng lên làm Hoàng Hậu.
Kia không có việc gì.
Diệp Khanh Oản vỗ bộ n.g.ự.c an ủi chính mình, nhưng vẫn nhịn không được gõ trán nàng, ngươi như thế nào không biết cố gắng như vậy nha.