Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Chủ Xuyên Không: Mang Kho Hàng Nuôi Nhãi Con Vượt Nạn - Chương 263

Cập nhật lúc: 2025-06-24 02:47:04
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vâng, vâng." Cố Nhị Dũng chắp tay chào hắn: "Hôm nay ta dẫn theo gia đình vào thành bán chút dưa."

"Ồ, một xe lớn như vậy, đều là do nhà các ngươi trồng à?" Người đó ngạc nhiên hỏi.

Những người còn lại cũng nhìn chằm chằm vào xe đầy dưa hấu, ánh mắt sáng lên.

Dù sao trong thời tiết nóng nực như thế này, những quả dưa hấu trông thật hấp dẫn.

Cố Tam Thanh thấy vậy, nhanh chóng lấy hai quả dưa hấu đưa cho hắn: "Nhà trồng, cho các quan gia nếm thử, ngon thì lần sau lại mang đến cho các ngươi!"

Những người lính canh thấy vậy, thấy mấy người này rất hiểu chuyện, bọn họ ngay lập tức vui vẻ cho đi.

Vừa vào cổng thành, bốn người lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Sau này, bọn họ vẫn nên khiêm tốn, khiêm tốn rồi lại khiêm tốn.

Đoàn người đi vào từ cổng đông, chưa đi được bao lâu thì đến chợ Đông.

Chợ Đông người đông như kiến, những người vừa cùng vào cổng thành để bán đồ đều ở lại đây.

Bốn người đi một vòng, ngạc nhiên phát hiện nơi này bán đủ loại đồ vật! Từ lớn như người hầu, trâu ngựa, đến nhỏ như cá thịt rau trứng.

Nhìn thoáng qua, phủ Thanh Châu dường như không bị ảnh hưởng bởi nạn đói, thậm chí còn không thấy có nhiều người c.h.ế.t đói ngoài cổng thành trước đó.

Nhưng nhìn kỹ lại, vẫn không che giấu được cảm giác bi thương tiêu điều.

Trên khuôn mặt của mọi người không phải là niềm vui, thậm chí còn có chút tê liệt.

Người gầy gò xanh xao chiếm đa sối

Những người như bọn họ, người nào cũng hằng hái, ngược lại trông có vẻ hơi lạc lống giữa đám đông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-263.html.]

Ngay khi Cố Tâm Nguyệt đang nhìn quanh, trên đầu nàng bỗng nhiên xuất hiện một chiếc mũ.

Lúc ngẩng đầu lên, nàng bắt gặp ánh mắt của Tống Dập: "Nàng quá nổi bật, vẫn nên đội mũ che mặt cho an toàn."

Cố Tam Thanh chỉ vào một khoảng đất trống: "Chúng ta có nên bày sạp ở đây không? Một lát nữa sẽ không còn chỗ đẹp nữa."

Cố Tâm Nguyệt lắc đầu: "Các ngươi xem, những thứ được bán ở đây hầu hết đều là đồ dùng của những gia đình bình thường, ngay cả rau xanh cũng có vẻ ngoài rất bình thường, các ngươi nhìn xem, những người mua rau này, bọn họ có giống những người sẽ mua dưa hấu của chúng ta không?"

Tống Dập lắc đầu: "Dưa hấu quá đắt, còn phật thủ này đối với bọn họ lại quá mới lạ, thay vì tốn tiền mạo hiểm thử, bọn họ sẽ thích mua những loại rau củ quả bình thường hơn."

"Vậy chúng ta không quen biết ai ở phủ Thanh Châu này cả, ngươi bảo chúng ta bày sạp ở đâu?" Cố Nhị Dũng gãi đầu hỏi.

"Đi về phía Tây thị, ở đó chủ yếu là những gia đình giàu có ra ngoài mua sắm." Tống Dập trả lời.

Ba người cùng giật mình, đồng thời nhớ ra Tống Dập đã từng đến phủ Thanh Châu để đi thi. Ba người lại cùng nhau im lặng không nhắc đến chuyện này.

"Được, nghe theo Tống Dập, chúng ta đi về phía tây."

Đi được khoảng một khắc, bốn người cuối cùng cũng đến Tây thị.

So với Đông thị, Tây thị không quá ồn ào nhưng số lượng sạp bán hàng cũng không ít.

Các loại rau cũng đa dạng hơn.

Cố Tâm Nguyệt xem qua một vài sạp hàng, lúc hỏi giá nàng liền giật mình.

Không ngờ rau xanh bây giờ đã lên đến 10 văn/cân?

Tống Dập ở bên cạnh thấy vậy liên giải thích cho nàng: "Bây giờ mới bắt đầu thu hoạch mùa thu, trước đây mọi người đều nghĩ đến việc trồng lúa, lúa có thể no bụng nên những người trồng rau đương nhiên sẽ ít đi.

"Vậy chúng ta bày sạp ở đây nhé?" Cố Tâm Nguyệt gật đầu hỏi.

Loading...