Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Chủ Xuyên Không: Mang Kho Hàng Nuôi Nhãi Con Vượt Nạn - Chương 175

Cập nhật lúc: 2025-06-24 00:32:36
Lượt xem: 147

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến lúc đó, nàng cũng có thể tùy cơ ứng biến tìm cơ hội lấy ra ăn.

Hiện tại quan trọng nhất vẫn là mua thêm vải dầu.

Cố Tâm Nguyệt và Tống Dập đến cửa hàng của Hồ nương tử, hỏi giá, vừa mở miệng đã lấy mười tấm vải dầu.

Giá vải dầu đắt hơn vải bông thường rất nhiều, không chỉ Hồ nương tử ngạc nhiên, ngay cả Tống Dập cũng vô cùng ngạc nhiên.

Nhưng nghĩ đến nàng chắc chắn có lý do riêng nên hắn không hề tỏ ra ngạc nhiên.

Vải dầu ở ngoài trời vừa có thể che gió chắn mưa, vừa có thể trải dưới đất chống ẩm.

Cố Tâm Nguyệt định dùng vải dầu may cho mỗi người một bộ áo mưa, rồi làm thêm vài chiếc lều.

Vì vậy, mười tấm vải dầu là tối thiểu.

Sau khi mua vải dầu xong, cuối cùng nàng lại mua thêm vài chiếc màn chống muỗi, dặn dò Hồ nương tử giúp chuyển hàng đến vào buổi tối.

Hai người lại đến Hồi Xuân Đường, định mua thêm một ít thuốc thường dùng để phòng bị, đặc biệt là thuốc bột đuổi muỗi, và diệt côn trùng thì mua nhiều một chút. Lý chưởng quây thấy hai người mua nhiều thuốc như vậy, không khỏi tò mò: "Tống công tử định đi xa để dự thi à?"

Bình thường chỉ có sĩ tử đi thi mới tỉ mỉ chuẩn bị những loại thuốc này.

Mà sắp tới đúng là kỳ thi viện hai năm một lần của phủ Thanh Châu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-175.html.]

Cố Tâm Nguyệt thấy trước đây nàng và Lý chưởng quầy đã tiếp xúc vài lần, cũng coi như quen biết nên chủ động giải thích: " Lý chưởng quầy, gần đây ngươi có để ý đến trận tuyết mùa xuân này không?"

"Đó là điều hiển nhiên, tuyết rơi lớn như vậy vào mùa xuân đã là chuyện hiếm, thế mà còn có sấm sét, sét đánh tuyết mùa xuân không phải là điềm lành gì đâu." Lý chưởng quầy lắc đầu: "Hai ngày nay trong trấn cũng có lời đồn, sét đánh tuyết rơi, hoặc là đại hạn hoặc là đại dịch! Hai ngày nay, giá gạo trong trấn đã tăng vọt, ta thấy thế này, sợ là sắp có nạn đói rồi!"

"Chẳng lẽ hai người đến đây là để phòng ngừa bất trắc?" Lý chưởng quầy vỗ đùi: "Ta chỉ lo tích trữ lương thực, tại sao ta lại không nghĩ đến chuyện này, không được, ta phải nhanh chóng nói với thiếu gia một tiếng."

Mua xong thuốc, hai người lại đến tiệm rèn.

Chạy nạn, một mặt phải mang đủ đồ ăn thức mặc, mặt khác, có vài món vũ khí vừa tay để tự vệ còn quan trọng hơn.

Nhưng người thường không mua được vũ khí gì, hai người đành chọn lựa mua hai con d.a.o phay, lại mua thêm vài con d.a.o chặt củi, phòng còn hơn chống.

Sau khi mua xong những thứ này, cuối cùng hai người lại đến hiệu sách một chuyến.

Tống Dập giao trước cho Vương chưởng quầy hai quyển sách tranh còn lại trên tay, đồng thời kể lại tình hình.

Vương chưởng quây nghe xong, vội vàng lấy 20 lượng của hai quyển sách và 10 lượng tiên chia hoa hồng tháng trước ra, lại ứng trước 20 lượng tiền chia hoa hồng, tổng cộng là 50 lượng đưa cho hai người.

"Trên đường chạy nạn không dễ dàng, các người giữ nhiều bạc bên mình, đây là địa chỉ các điểm dừng chân của chúng ta ở phủ Thanh Châu và kinh thành, nếu các ngươi đến đó, có thể dùng thư của ta để nhận tiền chia hoa hồng, hy vọng sau này chúng ta có thể tiếp tục hợp tác."

Hai phu thê nhận 50 lượng, quay sang mua một chiếc xe bò, rồi vội vã trở về thôn.

Lúc hai người về đến thôn Lê Hoa, đã quá trưa.

Nhưng trong thôn không có một nhà nào có khói bếp, chỉ có tiếng khóc than thảm thiết vang lên khắp nơi. Cố Tâm Nguyệt và Tống Dập nhìn nhau.

Loading...