Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Người Yêu Cuồng Tôi Như Thế Nào - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-06-29 23:25:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó Thịnh Kiều nấu mì.

Lúc ngồi ăn cơm, Phương Bạch cau mày lẩm bẩm tự hỏi.

“Rốt cuộc có thể là ai đây? Là tên quản sự? Hay là tên sao chép nhạc?”

Thịnh Kiều cũng suy tư về vấn đề này.

Đối phương có thể đến chỗ thu hình của tiết mục, vào gara đ.â.m thủng lốp xe, còn biết địa chỉ nhà cô. Người như thế ở trong giới không nhiều. Hơn nữa, thủ đoạn quá mãnh liệt, quá trực tiếp, giống như hành vi của người có tính cách kiêu căng ương ngạnh.

Thịnh Kiều có chút suy đoán, nhưng không nói cùng Phương Bạch mà đem ý nghĩ nói cho Bối Minh Phàm.

Cơm nước xong, Phương Bạch đi rửa chén. Thịnh Kiều mở tivi xem phim điện ảnh. Hai người kia không có tâm tình ngồi xem phim. Một người dùng di động đi tìm hiểu luật bảo hộ nhân thân. Một người lục lọi bài học cấp tốc thuật phòng thân.

Buổi chiều, chuông cửa vang lên.

Đinh Giản sợ tới mức vừa nghe tiếng chuông liền làm rớt di động. Phương Bạch bá một tiếng, cầm lấy con dao.

Thịnh Kiều: “…”

Cô không nói gì, đi tới cửa, nhìn qua mắt mèo. Ngoài cửa là Mạnh Tinh Trầm.

Chà, quên nói với anh ta là thời gian này không cần tới dạy học nữa.

Thịnh Kiều quay đầu rống với Phương Bạch.

“Mau cất d.a.o đi.”

Mở cửa, Mạnh Tinh Trầm đi vào, nhìn thấy trong phòng có tới người, khẽ kinh ngạc, sau đó cười mĩm mĩm nói.

“Tiểu Giản, đã lâu không gặp.”

“Mạnh lão sư, đã lâu không gặp.”

TBC

Đinh Giản lúc trước từng là trợ lý của Mạnh Tinh Trầm, sau đó bị điều động nhiều lần, hai người cũng phải hơn một năm chưa gặp mặt nhau.

Thịnh Kiều nói.

“Mạnh tiền bối, thật xin lỗi, đã quên báo với anh là gần nhất có chút chuyện, tạm thời không thể đi học.”

Mạnh Tinh Trầm kỳ thật vừa bước vào liền cảm giác được bầu không khí có điểm không đúng. Ánh mắt của hai vị trợ lý quá khẩn trương. Lướt mắt một vòng, liền thấy cửa sổ đều đóng chặt.

Mạnh Tinh Trầm nhíu mày hỏi.

“Đã phát sinh chuyện gì?”

Bối Minh Phàm cũng là đại diện của Mạnh Tinh Trầm, hơn nữa Mạnh Tinh Trầm là cổ đông của công ty, chuyện này không thể giấu. Cho nên Thịnh Kiều kể lại mọi chuyện.

Mạnh Tinh Trầm nghe xong, sắc mặt đen thui, lạnh lùng nói.

“Bọn người này lá gan cũng quá lớn.” – gọi điện cho Bối Minh Phàm, trầm giọng hỏi – “Đã tra ra được gì chưa?”

“Vẫn đang tra xét.”

“Có cần tôi nhúng tay không?”

“Tạm thời chưa cần. Năng lực của tôi vẫn có. Thời gian này, cậu đừng tới nhà Tiểu Kiều, sẽ ảnh hưởng không tốt tới cậu.”

Cúp điện thoại, Mạnh Tinh Trầm tự mình đi kiểm tra các cửa sổ, dặn dò Phương Bạch.

“Xác lập số điện thoại khẩn cấp và số của người cần liên hệ vào chức năng gọi nhanh. Buổi tối đừng ngủ quá sâu.”

Thấy Phương Bạch căng thẳng, lại cười cười.

“Đối phương cũng không có gan phá cửa xông vào đâu, đừng quá khẩn trương.”

Khí chất của Mạnh Tinh Trầm ôn hòa, như tắm mình trong gió xuân, quả thật xua tan không ít không khí khẩn trương trong phòng. Mạnh Tinh Trầm nhìn Thịnh Kiều nói.

“Tới, đem bài học hôm nay ra giảng, sau đó mấy ngày kế tiếp cô ở trong nhà luyện tập thôi.”

Thịnh Kiều gật đầu, đem notebook ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-yeu-cuong-toi-nhu-the-nao/chuong-91.html.]

Buổi chiều, trời chạng vạng. Đinh Giản chủ động vào bếp nấu cơm. Phương Bạch đi theo phụ giúp. Mạnh Tinh Trầm thấy thời gian không còn sớm, kết thúc bài giảng.

Thịnh Kiều không nghĩ mời anh ta ở lại ăn cơm. Không ngờ Đinh Giản cầm nồi cơm chạy ra nói.

“Mạnh lão sư, hình như lâu rồi anh chưa ăn cơm em nấu. Hôm nay nhất định phải nếm thử tay nghề mới của em.”

Mạnh Tinh Trầm đương nhiên bảo được.

Thịnh Kiều không nói gì, mở tivi, xem tiếp bộ phim điện ảnh dang dở hồi trưa. Một lúc sau, chuông cửa vang lên.

Mạnh Tinh Trầm nhíu mày, nói.

“Tôi mở cho.”

Mạnh Tinh Trầm đi tới cửa, nhìn qua mắt mèo, hơi khẽ nhướng mày, duỗi tay mở cửa.

Ngoài cửa là Hoắc Hi.

Bối mắt nhìn nhau. Ánh mắt của Hoắc Hi vốn đạm mạc, hiện giờ càng không có độ ấm, nhưng vẫn rất lễ phép chào hỏi.

“Mạnh tiền bối, xin chào.”

Mạnh Tinh Trầm cười cười.

“Chào cậu.”

Thịnh Kiều đang hướng ra cửa, nghe tiếng của Hoắc Hi, chân mềm một cái, suýt ngã. Cô nhanh chân chạy tới, ló đầu, khẩn trương đảo mắt nhìn xung quanh, sau đó nắm tay anh, kéo vào nhà, đóng chặt cửa xong mới lo lắng nói.

“Hoắc Hi, sao anh lại tới đây?”

Hoắc Hi rũ mắt nhìn cô, thần sắc lạnh nhạt.

“Anh không thể tới sao?”

“Không phải… không phải…” – cô lo sợ hung thủ núp trong bóng tối sẽ làm hại bảo bối của cô a~

Mạnh Tinh Trầm nhún vai, đi vào phòng khách.

Đinh Giản đeo tạp dề, từ trong phòng bếp chạy ra.

“Kiều Kiều, hũ đường ở đâu?”

Vừa ngẩng đầu, thấy Hoắc Hi, tròng mắt muốn rớt, quét mắt qua lại giữa hai người, sau đó ngắc ngư nói.

“Hoắc Hi lão sư, xin chào…”

Hoắc Hi gật đầu.

“Chào cô.”

Rũ mắt, nói với Thịnh Kiều.

“Em đang làm tiệc mời khách quý, vậy anh không quấy rầy.”

Xoay người muốn đi, Thịnh Kiều theo bản năng muốn kéo tay anh lại, duỗi ra một nửa lại rụt về, thấp giọng nói.

“Hoắc Hi~ em… ngày mai sẽ đi công tác, thời gian sắp tới sẽ không có ở nhà… anh lần sau muốn tới thì gọi cho em biết trước nhé.”

Hoắc Hi không quay đầu, chỉ nhàn nhạt ừ một tiếng, mở cửa, muốn đi.

Thịnh Kiều vẫn không nhịn được, nhẹ nhàng nắm góc áo của Hoắc Hi.

Hoắc Hi không quay đầu, nhưng bước chân dừng lại.

Thịnh Kiều mím môi, ngượng cười nói.

“Hoắc Hi, chờ công tác xong, em làm tạp tương cho anh ăn nha.”

Hơn nửa ngày, Hoắc Hi mới xoay người. Ánh mắt đạm mạc đầu tiên quét qua người ngồi trong phòng khách là Mạnh Tinh Trầm, sau đó mới dừng trên mặt cô. Khẽ nhếch môi nhưng trong mắt lại không có ý cười, hơi cúi người, ghé vào tai cô, thấp giọng nói.

“Em dám trèo tường, anh sẽ đánh gãy chân em.”

Loading...