Người Yêu Cuồng Tôi Như Thế Nào - Chương 88
Cập nhật lúc: 2025-06-29 23:25:07
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoắc Hi tới đưa cho Thịnh Kiều vé vào cửa của buổi biểu diễn thứ ba.
Thịnh Kiều vui muốn c.h.ế.t luôn, một bên nói “Như thế nào lại không biết xấu hổ mà nhận chứ” một bên nhanh tay chộp lấy vé, hai mắt ngó nghiêng sáng rực.
Ngoài miệng nói không cần, thân thể lại rất thành thật.
Vào nhà, trong phòng còn thoang thoảng mùi nước hoa nam nhân. Hoắc Hi nhíu mày nhưng cái gì cũng không hỏi. Thịnh Kiều chạy vào phòng cất vé, quay ra hỏi.
“Hoắc Hi, anh muốn ăn gì không? Em nấu cho anh.”
“Gì cũng được.”
Thịnh Kiều búi tóc lên, mở tivi, chọn một kênh đang phát phim phóng sự khá hay, lại dùng nước ấm pha cho Hoắc Hi ly trà, xong đâu đó mới chạy vào bếp.
Trong bếp rất nhanh truyền ra tiếng leng ka leng keng, tâm tình của Thịnh Kiều rất tốt, còn vừa làm vừa ngâm nga. Cẩn thận lắng nghe, vẫn là nhạc của Hoắc Hi. Tiếng trên tivi, tiếng dụng cụ bếp núc, tiếng ca nho nhỏ, những âm thanh này hòa trộn vào nhau vang vọng khắp căn phòng, chẳng rõ vì sao lại khiến Hoắc Hi cảm thấy một loại ấm áp xưa cũ.
Hoắc Hi đứng lên, ánh mắt bị bức họa trên tường hấp dẫn.
Là một bức quốc họa, tranh thủy mặc, con đường núi với ánh trăng, chỗ con dấu ký tên “Thẩm Thanh Vận”. Rất ít người trẻ tuổi treo tranh quốc họa trên tường.
Thịnh Kiều bước ra tủ lạnh lấy chút đồ, thấy Hoắc Hi đứng ngắm bức họa, lên tiếng giải thích.
“Đó là tranh giả thôi. Tranh thật rất mắc, em hiện tại còn chưa mua nổi.”
Hoắc Hi quay đầu hỏi.
“Em thích họa sĩ này sao?”
Thịnh Kiều gật đầu, mấp máy môi cười.
“Vâng ạ, rất thích.”
Chính là mẹ của cô a~
Cơm nấu xong. Cô luôn biết anh thích ăn cái gì, không thích ăn cái gì, cho nên toàn bộ đồ ăn đều hợp khẩu vị của anh. Nhìn anh ăn một miếng, gật đầu khen ngon, tức khắc cô cười rộ lên, vui vẻ vô cùng.
Aaaaaaa có thể đơn độc ngồi ăn cơm cùng thần tượng, làm sao có tâm trạng mà ăn nha.
Thì ra nhìn người đẹp đã no là có thật á!
Hoắc Hi đột nhiên mở miệng.
“Ngày mai em phải thu hình tiết mục đi?
“Dạ đúng.”
Anh nhìn cô.
“Nếu lại gặp chuyện gì, không được xúc động giống lần trước.”
Cô giống như gà mổ thóc, gật lia lịa.
TBC
“Vâng vâng vâng”
Thần tượng nói sao là vậy nha! Cô rất ngoan~
“Ngay cả chuyện liên quan đến anh, cũng phải đợi liên lạc với người đại diện hoặc liên lạc với anh để giải quyết, không được tự ý hành động.”
“Vâng vâng vâng”
“Nếu tái phạm…” – Hoắc Hi liếc nhẹ một cái – “… một tháng không được gặp anh, buổi biểu diễn cũng không cho đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-yeu-cuong-toi-nhu-the-nao/chuong-88.html.]
“???”
A~~ trừng phạt này quá mức hung tàn, cô sẽ chết!!!!!!!!!!
Thịnh Kiều lập tức đưa tay lên thề.
“Em xin hứa sẽ không xúc động. Nghiêm khắc kiềm chế bản thân, nhớ kỹ giá trị quan của xã hội chủ nghĩa, quyết tâm trở thành thanh niên ba tốt của Đảng.”
Hoắc Hi mím môi, giống như muốn cười lại phải nhịn xuống, khụ một tiếng nói.
“Được rồi, ăn cơm đi.”
Ngày hôm sau, Thịnh Kiều như một con sâu lười, ngủ nướng một hồi. Ăn cơm trưa xong, Đinh Giản và Chu Khản mới tới hóa trang cho cô, sau đó cùng nhau đi thu hình cho tiết mục Tinh Quang Thiếu Niên.
Sau tập, hiện tại còn lại tuyển thủ, chia làm đội. Mỗi tập về sau sẽ loại bỏ người ở mỗi đội. Hôm qua, ba vị đạo sư đã tới trước để chỉ đạo cho các tuyển thủ diễn tập. Bởi vì Thịnh Kiều không có sở trường, cho nên tổ tiết mục không yêu cầu cô trình diện sớm.
Vừa vào hiện trường, toàn bộ nhân viên công tác đều quay đầu nhìn cô.
Mặc dù khoảng cách kỳ phát sóng trước đã trôi qua khá xa, nhưng một Thịnh Kiều đột nhiên nổi bão vẫn khiến mọi người có ấn tượng rất sâu. Trước kia mọi người đều tưởng cô chỉ là bánh bao non mềm, không dám đắc tội với ai nên chẳng bao giờ dùng phiếu bãi quyết. Không nghĩ tới cô chính là núi lửa, một khi phun trào liền có thể đoạt mạng người.
Lo sợ cô lại phạm sai lầm, Bối Minh Phàm gọi điện cảnh cáo vài lần. Sau khi vào hậu trường, Diệp Đồng nhìn Thịnh Kiều giống như nhìn một vị dũng sĩ.
Vệ Hạc Đông chào hỏi.
“Ồ, Tiểu Kiều tới rồi… mấy hôm nay nghỉ ngơi thế nào? tâm tình đã tốt chưa?”
“Dạ tâm tình tốt lắm ạ.” – cô tủm tỉm cười, cùng mọi người chào hỏi, biến trở về hình tượng cô gái ôn hòa thân thiện.
Dĩ nhiên mọi người sẽ không bị cái hình tượng này che mờ mắt nữa. Lê Nghiêu dường như vẫn không có cảm tình với cô, chẳng hiểu nghĩ gì lại mở miệng chế nhạo.
“Còn tưởng cô chỉ biết khen người, không ngờ cô cũng biết mắng người.”
“Tôi mắng chửi rất lợi hại đó. Anh muốn nghe thử sao?”
Đứng bên cạnh, Phương Bạch nhớ tới cái đoạn “thận hư liệt dương b.ắ.n tinh sớm”, sợ hãi Thịnh Kiều sẽ thật sự nói ra, chạy vội tới ngăn cản.
“Kiều Kiều! Gái ngoan không được nói tục.”
Thịnh Kiều liếc mắt cười cười. Lê Nghiêu cũng không nói nữa.
Mọi người tụ lại tham khảo chế độ đào thải tuyển thủ của kỳ này. Trong tổ đội người cùng biểu diễn, chỉ có người thăng cấp, loại bỏ người, phương pháp này rất tàn nhẫn. Ngay cả Diệp Đồng cũng phải cảm thán.
“Tiểu Kiều, hôm nay em nhớ an ủi mấy thí sinh bị đào thải nhé. Đừng để họ mất hết niềm tin vào tương lai.”
Bối Minh Phàm còn nhắn tin cho cô.
BMP >> Từ ngữ tồn kho còn đủ dùng sao? Có cần tôi giúp cô tìm linh cảm không? Trước khi thu hình thì xem vài video nhé.
Thịnh Kiều đột nhiên cảm thấy áp lực thật lớn.
Phát sóng trực tiếp bắt đầu.
Lượng khán giả lần này cao hơn vài lần so với các kỳ thu hình trước. Đây đều là phúc khí do Thịnh Kiều mang tới. Rất nhiều người hy vọng, kỳ này, các tuyển thủ sẽ không sợ hãi, sẽ ở trước mặt một Thịnh Kiều cương trực mà dốc hết toàn lực thể hiện tài năng. Chính vì vậy, lần thu hình này các tuyển thủ đều rất chính trực, Thịnh Kiều không có cơ hội phát cầu vồng thí luôn. Cô cư nhiên có thể đưa ra những lời bình từ góc độ chuyên nghiệp, mặc dù chỉ nói vài câu ngắn gọn.
“Vừa rồi đàn dương cầm, có hai đoạn cậu đàn sai rồi nha. Nhưng mà cậu rất thông minh, biết dùng cách giáng âm, lần sau lại cố gắng nhé.”
“Bài hát này cậu cải biên từ nhạc số, bởi vì bài nhạc gốc dùng rất nhiều phối âm điện tử nặng, cậu lại tăng thêm cảm giác rock n roll, có điểm quá tay, khiến người nghe có cảm giác chói tai.”
Ủa? Thịnh Kiều còn hiểu âm nhạc?
Thịnh Kiều tự biện bạch.
“Tôi không học qua âm nhạc theo hệ thống chính quy, chỉ có thể từ góc độ của một người bình thường mà nêu ý kiến cho các bạn. Dù sao, tương lai khi các bạn bước lên sân khấu biểu diễn, không phải đàn hát cho các đạo sư nghe, mà chính là biểu diễn cho người dân bình thường nghe.”