Người Yêu Cuồng Tôi Như Thế Nào - Chương 76
Cập nhật lúc: 2025-06-29 23:24:39
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có người làm một video, cắt cảnh Thịnh Kiều khen nức nở với cảnh Lê Nghiêu chê thậm tệ, ở giữa là hình ảnh tuyển thủ với biểu tình ngơ ngác. Khán giả quả thực là cười muốn rụng răng.
Nhiều người không xem chương trình, chỉ xem video, tò mò hỏi.
—— đây là tiết mục gì vậy? Muốn xem.
Quần chúng ăn dưa vào trả lời.
—— tên chương trình “Học tập cách phát cầu vồng thí”, không cần cảm ơn tui.
—— hahahahahahaha bà mẹ nó, cầu vồng thí mà phải học tập sao
—— lầu chủ đừng nghe người qua đường nói bậy, cái tiết mục này thật ra có tên là “tôi và cầu vồng thí có gian tình, bị ngăn trở bởi Lê Nghiêu”
—— hahahaha Lê Nghiêu dỗi hờn đúng là buồn cười. Hai người bọn họ định tiến vòng chuyên nghiệp bằng hình thức đối lập à?
—— Thịnh Kiều có viết sẵn kịch bản không nhỉ? Nếu mở miệng liền nói thì cũng quá giỏi rồi
—— tui ở hiện trường, tui làm chứng, thật sự không có kịch bản trước… hahaha…
Nhờ video này, tỷ suất xem đài kỳ ghi hình đầu tiên của Tinh Quang Thiếu Niên một đường tăng lên, bỏ xa tất cả các chương trình tống nghệ chiếu cùng kỳ. Mọi người xem xong, cười đã đời, nhưng đối với năng lực phát huy tại chỗ của Thịnh Kiều vẫn rất bội phục.
Những câu khen ngợi hoa lệ như thế, từ cách đặt câu, đến cách dùng từ đều có thể nhìn ra Thịnh Kiều học môn văn không tệ. Lại nhớ đến chương trình lúc trước, ở biệt viện Thịnh Kiều còn dạy Lục Nhất Hàn học toán. Từ những điểm này, Thịnh Kiều không giống một người chỉ mới tốt nghiệp cấp .
Fan Kiều nói.
—— Kiều Kiều của chúng tôi rất thông minh. Chỉ là lúc trước nghèo khổ, muốn học lên cao cũng không có điều kiện. Nếu có thể giống trẻ em bình thường, cùng tham gia thi đại học, nhất định cô ấy sẽ lấy được thành tích tốt.
TBC
Mặc kệ thế nào, tiết mục này giúp nhân khí của Thịnh Kiều gia tăng không ít, hảo cảm của người qua đường cũng tăng lên. Nhiều người la hét đòi chuyển thành fan, sau khi vào Hậu Viện Hội mới phát hiện…
Ủa????
Kiểu hành văn quen thuộc này là sao?
Mọi người hoài nghi, văn án tuyên truyền của Hậu Viện Hội đều do chính Thịnh Kiều viết.
Bối Minh Phàm chuẩn bị trước rất nhiều thông cáo, ngừa trường hợp khi tiết mục phát sóng Thịnh Kiều bị bôi đen, không nghĩ tới biểu hiện của cô lại vượt ngoài dự liệu như thế. Bối Minh Phàm cảm thấy bản thân dường như đã xem thường người con gái này rồi. Hóa ra bản thân đã ký hợp đồng với một bảo tàng.
Bối Minh Phạm gọi điện cho Thịnh Kiều.
“Có xem chương trình phát sóng tập đầu tiên không? Đánh giá trên mạng không tồi, tiếp theo sẽ phát sóng trực tiếp, cô cứ duy trì trạng thái như thế nhé.”
“Chương trình gì? À à… anh nói cái đó hả. Được.”
Bối Minh Phàm kỳ quái hỏi.
“Cô hình như đang bận à? Đang làm gì đó?”
“Tôi… bận chuyện sự nghiệp.”
“… Ừm… tôi đã tìm được thầy dạy diễn xuất cho cô rồi. Buổi chiều người đó sẽ tới nhà cô. Mấy quyển sách tôi đưa cô trước đây, đã đọc hết chưa?”
“Có đọc. Nhưng nhiều cái đọc không hiểu.”
“Ừ… một lát gặp lão sư, không hiểu cứ hỏi. Tôi đang giúp cô lấy một kịch bản phim, nhưng trước hết phải đem diễn xuất mài giũa cho tốt đã.”
“Được… được.”
Cúp máy, Thịnh Kiều nhìn màn hình máy tính, số phiếu đang tăng.
“Aaaaaa lại bị vượt mặt. Thẩm Tuyển Ý, lão tử liều mạng với ngươi!!!!”
Liên quan đến bảng xếp hạng, Thẩm Tuyển Ý và Hoắc Hi vĩnh viễn chiến đấu ở tiền tuyến.
Hòa điểm không dễ, số phiếu cần được quý trọng, ca ca, tiến lên!!!!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-yeu-cuong-toi-nhu-the-nao/chuong-76.html.]
Mãi đến giờ cơm trưa, Thịnh Kiều mới lưu luyến tắt máy tính, thay đổi áo quần, quét dọn phòng óc, chuẩn bị notebook và sách chuyên ngành, ngoan ngoãn ngồi đợi lão sư giá lâm.
Trời vừa ngã nắng, cửa phòng liền bị gõ.
Thịch~ Thịch~ Thịch~ Ba tiếng, không nhanh không chậm.
Thịnh Kiều chạy ra. Trước khi mở cửa, cô chuẩn bị xong dáng vẻ ngoan ngoãn, nụ cười lễ phép, cực kỳ tiêu chuẩn. Cửa phòng là đẩy từ trong ra ngoài, Thịnh Kiều chưa kịp thấy người ngoài cửa, đã ngoan ngoãn gọi.
“Lão sư, xin chào…”
Đến khi nhìn thấy người, nụ cười trên mặt liền cứng đơ.
Mạnh… Mạnh Tinh Trầm???
Bối Minh Phàm tìm lão sư là Mạnh Tinh Trầm???
Đờ mờ…
Không không… Kiều Kiều, phải bình tĩnh. Ngươi ngàn vạn lần phải bình tĩnh! Ngươi là người trưởng thành rồi!
Ánh trăng đại biểu yêu thầm. Anh ta và nguyên chủ không hề liên lạc qua lại với nhau. Khả năng anh ta không biết Thịnh Kiều yêu thầm mình. Dù sao thì người yêu thầm hắn hiện tại không phải là ngươi, nên làm gì, liền làm nấy!
Kiều Kiều thành thục rồi, phải làm việc thành thục!
Ừ, cứ như vậy.
Thịnh Kiều nhanh chóng khôi phục biểu tình.
“Mạnh tiền bối, không ngờ lại là anh. Mời anh vào.”
Mạnh Tinh Trầm năm nay tuổi, nhưng trên người không hề có vẻ lão hóa, chỉ có sự lắng đọng qua năm tháng trở thành mị lực cùng ôn nhuận.
Đôi mắt anh rất đẹp, chuẩn mắt hoa đào, được khán giả bình chọn là đôi mắt biết diễn nhất trong giới, bình luận cái gì mà “Mắt như hoa đào, cười như nhật nguyệt, như say như mộng, bay bổng tinh quang”. (đoạn văn thơ này là tui c.h.é.m gió)
Loại nam nhân này được ông trời ưu ái, người ngoài chỉ có thể hâm mộ.
Mạnh Tinh Trầm cười.
“Tiểu Kiều, đã lâu không gặp.”
Bình tĩnh, phải bình tĩnh.
Đóng cửa lại, Thịnh Kiều hỏi.
“Mạnh lão sư, anh muốn uống trà hay cà phê?”
“Trà đi.”
Thịnh Kiều gật đầu, lấy công cụ ra, nghiêm túc pha trà. Lá trà là do cô hồi sáng sớm đã ướp qua với sương mai, màu sắc rất thuần khiết.
Mạnh Tinh Trầm ngồi trên sô pha, nhìn ban công lộ thiên với những cây cỏ xanh tươi mơn mởn, ánh mặt trời chiếu vào, cả căn phòng sáng bừng sinh khí.
Mạnh Tinh Trầm cười nói.
“Căn hộ này không tồi. Là tiểu Phàm tìm cho cô sao?”
Thịnh Kiều gật đầu.
“Vâng ạ. Bối ca tìm tổng cộng chỗ, em chọn chỗ này.” – cô lắc lắc tấm lưới lọc trà, ngẩng đầu cười – “Nơi này ánh sáng tốt nhất, ban công rộng nhất, thích hợp trồng hoa.”
Đầu xuân, ánh mặt trời xuyên qua cửa kính, dừng lại trên khuôn mặt cô, giống như nụ hoa mới nở, đẹp rạng ngời.
Thịnh Kiều đưa chén trà cho Mạnh Tinh Trầm. Anh nhận lấy, đưa lên mũi ngửi.
“Rất thơm. Biết chọn lá trà đó.”