Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Người Yêu Cuồng Tôi Như Thế Nào - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-06-29 00:31:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy đang là mùa đông, nhưng minh tinh rất xem trọng hình tượng khí chất khi lên hình nên ai nấy đều ăn mặc mỏng manh, tạo hình trang điểm cũng là mời chuyên môn đến giúp.

Hiện giờ, cô gái vừa bước vào cửa, quấn người thành một cục bông trong chiếc áo lông vũ cỡ bự, tóc tai thì tuỳ tiện buột lại, khuôn mặt vừa trắng vừa nhỏ, trừ bỏ vẽ chân mày và thoa chút son thì không trang điểm thêm thứ gì, khiến cho những người tỉ mỉ trang điểm ngồi đây cảm thấy không thể so sánh nổi.

Bùi Ngọc, người nhờ vào một mùa thị (tin đồn) năm nay mà nổi tiếng, xiết chặt nắm tay đến muốn biến dạng.

TBC

Nhiệt độ của tiết mục này không cao. Nhưng đối với Bùi Ngọc, một kiểu hotgirl mạng, thì đây lại là tài nguyên cực kỳ trân quý. Bùi Ngọc có dáng người cao gầy, ngũ quan tinh xảo, vẫn phát triển theo đường vũ mị (đẹp quyến rũ), sau khi thu hình sẽ yêu cầu đội ngũ chỉnh sửa hình ảnh cho thật đẹp. Đồng đội cũng nể mặt, luôn thổi phồng này nọ nên Bùi Ngọc rất vừa lòng với định vị hiện giờ của mình.

Nhưng hotgirl mạng là hotgirl mạng, gặp phải minh tinh giới giải trí có nhan sắc đỉnh cao thì sự đối lập cũng quá lớn.

Thịnh Kiều đưa mắt nhìn một vòng, sau đó ngồi xuống chỗ trống duy nhất, mĩm cười chào hỏi.

“Vì sao tôi tới thì đều im lặng hết rồi?”

Ngoại trừ Bùi Ngọc, những khách mời khác bao gồm: một nữ MC, một người mẫu nam, hai nam diễn viên tuyến . Nguyên đoàn khách này chưa từng nghĩ tới Hoàn Du Khiêu Chiến có thể mời được minh tinh như Thịnh Kiều.

Vẫn là người chủ trì có năng lực khống chế cục diện tốt, cất tiếng giải nguy.

“Ừm, mọi người không ngờ sẽ mời được khách quý như chị mà, nên đều khiếp sợ đó.”

Ngay sau đó, Bùi Ngọc tiếp lời.

“Kiều Kiều, hồi còn đi học tôi đã thích xem phim của bạn đóng rồi. Tôi rất thích bạn.”

Vẻ tươi cười đầy mặt nhưng ánh mắt của Bùi Ngọc khiến người ta không thể nào thấy thoải mái cho được. Thịnh Kiều nhìn Bùi Ngọc, sau đó đáp trả bằng một nụ cười xã giao tương tự.

“Thích xem phim tôi đóng… chà chà, gu thẩm mỹ của bạn cũng độc đáo ghê đó.”

Bùi Ngọc lập tức bị chặn họng.

Cô ta làm sao thế? Ngay cả lúc cà khịa người ta cũng dùng cách dìm chính mình à?

Người mẫu nam ngồi gần Thịnh Kiều nhất, rốt cuộc áp chế được ánh mắt kinh diễm, cười nói.

“Kiều Kiều, tiết mục này rất là khủng bố, bạn mà sợ cái gì, họ sẽ nhắm ngay vào đó mà làm. Cho nên tốt nhất đừng để lộ nhược điểm.”

“Ừm, tôi sẽ chú ý. Cảm ơn đã nhắc nhở.”

Thịnh Kiều không làm cao, tươi cười thân thiện, lễ phép cùng mọi người nói chuyện, nhưng hễ có người muốn tiến xa thêm một bước, lại phát hiện cô luôn có vẻ như gần như xa, không thật sự dễ thân cận.

Mọi người hàn huyên một lát, tổ đạo diễn rốt cuộc muốn bắt đầu kịch bản, đầu tiên là rút thăm phân tổ đội, hai người một đội. Thịnh Kiều và người mẫu nam một tổ. nam nữ phân biệt chia đều, quả thật không có ý mới mẻ gì cả.

Người mẫu nam có tên rất khó gọi, Thịnh Kiều nói chuyện nửa ngày cũng không tài nào nhớ nổi tên, cho nên dứt khoát gọi luôn thành biệt danh là “Chân Dài”.

Sau khi phân đội, bữa sáng còn không được ăn, chỉ kịp uống một hộp sữa bò mà Phương Bạch không biết tìm được ở đâu đưa cho cô, sau đó Thịnh Kiều phải theo Chân Dài chạy nước rút tới địa điểm làm nhiệm vụ.

Tổ tiết mục lên kế hoạch theo kiểu phân đoạn nhiệm vụ, nhưng các chướng ngại đều không có gì mới mẻ, khó trách tỷ suất người xem lại thấp như vậy. Thịnh Kiều cảm giác bản thân giống như Super Mario, nhảy nhảy qua từng ô gạch, thỉnh thoảng đụng tới một chút khen thưởng bí mật, giúp cho nhiệm vụ của tổ đội nhẹ nhàng đi chút xíu.

Sau khi hoàn thành chuỗi nhiệm vụ đầu tiên, tổ đội đi tới phân cảnh thứ – công viên giải trí. Khi tụ tập bên dưới đài xe bay, Bùi Ngọc và nữ MC đều kinh hãi hét lên.

“Trời ơi, tôi sợ tàu lượn siêu tốc lắm nha. Tôi sợ độ cao!!!!”

“Từ sau khi xem Final Destination, tôi thề không dám chơi mấy trò cảm giác mạnh này.”

Đạo diễn nhìn sang người đứng bên cạnh vẫn im lặng chưa lên tiếng là Thịnh Kiều, đột nhiên hỏi.

“Tiểu Kiều, còn cô?”

Thịnh Kiều vừa mệt vừa đói, liếc nhìn máy quay, chợt nhớ lời Chân Dài nói hồi sáng, vội vàng ứng phó.

“Ôi… tôi cũng sợ lắm nha… sợ ghê gớm luôn á.”

Chị em à, đều là diễn thôi.

Tiết mục yêu cầu mỗi tổ đội phải khiêu chiến một loại trò chơi cảm giác mạnh, trong lúc chơi sẽ đồng thời tìm manh mối cho nhiệm vụ tiếp theo. Thịnh Kiều đoán với loại trò chơi độ cao này chắc hẳn manh mối là hình ảnh gì đó dưới đất, chỉ cần lên cao quan sát một chút sẽ thấy.

Mọi người bốc thăm để chọn trò chơi mà mình phải khiêu chiến. Thịnh Kiều mở giấy, là trò tháp rơi tự do, quá tốt. Một lát nữa phải đi lên cao, để cô nhìn xem mưu ý của tổ tiết mục này như thế nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-yeu-cuong-toi-nhu-the-nao/chuong-53.html.]

Bùi Ngọc rút được nhà ma. Nữ MC rút được trò bánh xe thần tốc. Nhưng hồi sáng Bùi Ngọc làm nhiệm vụ đạt được một giải thưởng, đó là có thể đổi nhiệm vụ với người khác.

Vừa rồi Bùi Ngọc vẫn luôn la hét ồn ào nói sợ độ cao, cho nên mọi người còn nghĩ Bùi Ngọc bốc được nhà ma là vừa lòng lắm rồi, không nghĩ tới, Bùi Ngọc đột nhiên nói.

“Tôi muốn dùng quyền trao đổi, đổi nhiệm vụ với Thịnh Kiều.”

“???”

Thịnh Kiều… cmn… muốn chửi bậy. Thịnh Kiều quyết định nói đạo lý một chút.

“Cô sao lại luẩn quẩn trong lòng như vậy. Nhà ma không phải tốt lắm sao, vừa an toàn vừa ấm áp. Tháp rơi tự do rất đáng sợ, cô không phải sợ độ cao à? Đừng làm khó chính mình nữa.”

Vậy mà Bùi Ngọc lại nói.

“Chương trình của chúng ta gọi là Hoàn Du Khiêu Chiến, chính bởi vì sợ nên tôi mới muốn đi khiêu chiến với nó.”

Thịnh Kiều hết nói nổi rồi.

Đánh! Loại người ngang ngược này chỉ có thể đánh. Giảng đạo lý là vô dụng. Thịnh Kiều khắc chế cảm giác muốn đánh người, nói tiếp.

“Vậy sao cô không đổi với tổ bên kia? Không nói gạt cô, tôi cũng muốn khiêu chiến với bản thân.”

Bùi Ngọc lộ ra vẻ thẹn thùng.

“Hồi trước tôi đã từng phát biểu rằng chỉ ngồi bánh xe thần tốc cùng bạn trai. Cho dù hiện giờ đang quay chương trình, cũng không thể vi phạm lời hứa của mình nha.”

Cô còn có thể nói cái gì nữa? Thịnh Kiều mặt lạnh đổi nhiệm vụ với Bùi Ngọc.

Chân Dài sợ độ cao, khi Thịnh Kiều bốc trúng trò tháp rơi thì bắt đầu đứng một bên tự cổ vũ chính mình, tự xây dựng tâm lý, đến khi nghe được không cần phải chơi trò đó nữa thì lập tức vui vẻ, quay đầu nói với Thịnh Kiều.

“Chúng ta thật là may mắn.”

“Ha hả…”

Giờ đến phiên Thịnh Kiều phải tự xây dựng tâm lý cho mình. Thật không biết quỷ ngoại quốc với quỷ trong nước thì con nào đáng sợ hơn?

Tổ đội đi đến nhà ma. Cổng chính là hình một cái đầu lâu xương khô, hai mắt trống rỗng phát ra ánh sáng màu xanh lục, còn đường đi vào chính là vòm miệng của nó, trên mỗi răng nanh còn có vết m.á.u nhỏ giọt!

Thịnh Kiều tự trong xương cốt là người kiên cường, từ trước đến nay đều không muốn bộc lộ vẻ yếu đuối trước mặt người khác. Với lại, cái tính sợ ma này… nếu truyền ra ngoài thì thật là mất mặt.

Cô khẽ cắn môi, hít sâu một hơi, ở trong lòng thầm niệm Kim Cương Chú, mắt nhìn thẳng về phía trước, bước vào.

Chân Dài đúng là đàn ông thân sĩ, rất tự giác mà đi trước mở đường. Hắn vừa khẩn trương vừa hưng phấn, trong lòng còn ảo tưởng không biết nếu Thịnh Kiều bị doạ sợ thì có oa oa kêu lên rồi nhảy vào lòng ôm hắn hay không.

Thợ quay phim hai người đi một trước một sau, tốc độ y như rùa bò. Đội ngũ đi vài bước sẽ có một con quỷ nhảy ra doạ một trận, Thịnh Kiều bị bức đến muốn nổi điên, lên tiếng thúc giục.

“Có thể đi nhanh một chút không?”

Chân Dài nói.

“Trong này quá tối, mình còn phải tìm manh mối mà.”

Thịnh Kiều cúi đầu ngó chân mình, mặc kệ nhiệm vụ với manh mối, cô chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi cái nơi quỷ quái này.

Chuyển qua một khúc cua, trước mắt bọn họ xuất hiện một dãi hành lang. Tường gạch hai bên được trang trí không theo quy tắc nào, có chỗ treo đầu trẻ con, có chỗ treo bộ phận cơ thể người với m.á.u chảy ròng ròng. Chân Dài cũng thấy cảnh vật trước mắt rất là khủng bố, đột nhiên hắn nhìn thấy một quyển trục đặt trên một ô vuông, vui mừng chỉ chỉ.

“Kiều Kiều, nhìn xem, có phải là manh mối không?”

Thịnh Kiều theo bản năng ngẩng đầu lên, lúc này trên trần nhà đột nhiên cạch một tiếng, rớt xuống một nữ quỷ mặc áo màu đỏ, khuôn mặt trắng bệt, mang tư thế c.h.ế.t vì treo cổ, lủng lẳng trong không trung, độ cao vừa bằng tầm mắt của Thịnh Kiều. Hai người mặt đối mặt, chỉ cách mấy centimet, có thể thực hiện luôn hôn môi kiểu Pháp nồng nhiệt.

Nữ quỷ duỗi đầu lưỡi, trước mặt người đẹp nhe răng cười một tiếng.

Nụ cười trên mặt nữ quỷ còn chưa tan, thân người đột nhiên bị đạp bay qua một bên. Thịnh Kiều co giò chạy thẳng. Chân Dài lấy quyển trục xuống, quay đầu liền thấy Thịnh Kiều như một cơn gió lướt qua, đến thợ quay phim cũng đuổi không kịp. Nguyên một đường, chỉ nghe tiếng Thịnh Kiều vừa chạy vừa đọc lớn.

“Nước mạnh dân giàu, dân chủ văn minh, tự do bình đẳng, công chính pháp trị, yêu nước thương dân, chân thành thân thiện… aaaaa!!!!!”

Người anh em, ý thức giác ngộ chính trị cũng thiệt là cao à.

Loading...