Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Người Yêu Cuồng Tôi Như Thế Nào - Chương 48

Cập nhật lúc: 2025-06-29 00:31:44
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dịch truyền gần cạn đáy, Hoắc Hi ấn nút gọi y tá đến rút kim. Có đến vài y tá đến xử lý việc rút kim, bọn họ đẩy qua đẩy lại, sau đó mới xoắn xít ngượng ngùng hỏi Hoắc Hi.

“Xin lỗi, có thể cho chúng tôi xin chữ ký không?”

Hoắc Hi gật đầu bảo được. Nhận xong chữ ký, mấy bạn y tá vui vẻ muốn đi, Thịnh Kiều mở miệng gọi.

“Chị y tá ơi, có thể cho em mượn cây bút không?”

Nhận bút, chờ họ đi khỏi phòng, Thịnh Kiều tung chăn, nhảy xuống giường, chạy tới giá đỡ, với tay lấy áo khoác xuống, lôi từ trong túi ra một cái bao đựng tiền lẻ, lại từ trong bao lấy ra một tấm ảnh chụp.

Hoắc Hi đứng một bên đang nghi hoặc không biết cô muốn làm cái gì liền thấy cô cọ cọ bước lại, xoè tay, cúi mặt nói.

TBC

“Ký tên cho em với.”

“???”

Trong tay cô là tấm hình của anh.

Là ảnh chụp anh ở buổi biểu diễn không lâu trước đây, trang phục toàn thân màu trắng, dưới ánh đèn sân khấu, tay cầm mi-crô, đầu hơi nghiêng nghiêng.

Ở buổi biểu diễn kia, Thịnh Kiều mê nhất là tạo hình này. Anh trông giống như một vị vương tử không phân tranh với đời, so với ánh trăng còn thuần khiết hơn.

Lần về quê thăm mẹ, cô đã chọn tấm ảnh yêu thích nhất, mang đi rửa, giấu bên người.

Hoắc Hi nhìn cô, biểu tình phức tạp. Thịnh Kiều thúc giục.

“Nhanh nhanh, nếu không tổ đạo diễn tới mất.”

Hoắc Hi cầm ảnh chụp, đưa bút ký một cái, sau đó viết tên. Thịnh Kiều lại nói chêm vào.

“Lại vẽ thêm hình trái tim đi.”

“???”

Hoắc Hi còn chưa kịp vẽ, ngoài cửa truyền tới tiếng mở chốt. Thịnh Kiều phản ứng rất nhanh, giựt lấy ảnh chụp, xoay người bay lên giường, đem tấm hình nhét xuống gối, ngửa mặt nằm xuống, vẻ mặt mơ hồ như vừa mới tỉnh dậy, giống như cái gì cũng chưa từng phát sinh.

Hoắc Hi: ????

Chung Thâm đi vào, phía sau là Nhạc Tiếu và Lục Nhất Hàn, tay cầm theo bình giữ nhiệt, bên trong là canh cá. Thấy cô đã tỉnh, mọi người chạy tới an ủi.

Lúc này tổ đạo diễn cũng theo tới, phát sóng trực tiếp lại tiếp tục.

Chung Thâm ngồi ở mép giường, đưa tay chọc chọc trán cô.

“Em làm sao lại như thế chứ, đến chuyện bản thân bị dị ứng với cà tím cũng không biết? Lần trước đi chợ còn mua về quá trời cà tím, may mà chưa ăn tới.”

Mua nhiều cà tím… là vì Hoắc Hi thích ăn nha. Ai ngờ cơ thể này dị ứng với nó chứ. Kiều Kiều thật là uỷ khuất.

Nhạc Tiếu đẩy Chung Thâm ra.

“Anh chọc cái gì không chọc? Sao lại chọc vào đầu Kiều Kiều?” – đưa tô canh cá – “Kiều Kiều, chị mau uống canh đi.”

Thịnh Kiều uống một ngụm.

“Ngon lắm. Em nấu hả?”

“Em với Tiểu Hàn dựa theo baidu để nấu, hầm hết giờ lận đó. Chị mau uống, uống nhiều chút, vẫn còn nữa nè.”

Thịnh Kiều cười không nỗi.

“Chị bị dị ứng thôi. Đã tốt rồi. Không phải bị bệnh nan y đâu.”

Nhạc Tiếu bặm môi, dáng vẻ như muốn khóc.

“Làm em sợ muốn chết. Còn tưởng chị ở công trường bị vật gì rơi trúng đầu nữa.”

Rốt cuộc thì cấu tạo não hài hước này là làm sao mà có vậy?

Thịnh Kiều sờ đầu Nhạc Tiếu.

“Chị không phải đã khoẻ rồi sao, không có việc gì nữa.”

Quần chúng ăn dưa thật sự không kìm nén nổi.

——tui tuyên bố ship couple dọn gạch nha!!!!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-yeu-cuong-toi-nhu-the-nao/chuong-48.html.]

——couple dọn gạch là cái quỷ gì? hahahaha

——Thịnh Tiếu Đảng, lên

——couple dọn gạch có độc đấy, tui bỏ một phiếu cho Thịnh Tiếu Đảng nha

——Nhạc Kiều Đảng không phục

——Thịnh Tiếu mới là chính đạo, Nhạc Kiều là tà giáo!

——thôi, vẫn gọi là dọn gạch đi, dọn gạch nghe vui tai hơn. Mau bỏ phiếu cho couple dọn gạch nào!!!!!

Tình trạng dị ứng của Thịnh Kiều không quá nghiêm trọng, bởi vì mới ăn vào đã nhanh chóng nôn ra. Bac sĩ kiểm tra xong thì có thể xuất viện. Mọi người bận rộn giúp Thịnh Kiều làm thủ tục xuất viện. Trước khi đi, Thịnh Kiều lén lút đem tấm hình dưới gối lấy ra, nhét trở vào hầu bao của mình.

Phùng Vi về đến nhà mới nhận được tin tức. Tổ tiết mục mang Phùng Vi đi cửa hàng thú nuôi để tắm rửa cho chó. Mãi sau mới có người báo cho cô biết chuyện Thịnh Kiều bị dị ứng phải đi bệnh viện.

Lúc mọi người xuống xe, Phùng Vi đang đứng đợi ở ngoài sân. Thân ảnh cao gầy, bị đèn đường kéo dài, thấy họ trở về, không giấu được nụ cười ấm áp trên mặt.

Phùng Vi đi tới, lướt mắt đánh giá Thịnh Kiều, xác định Thịnh Kiều không có chuyện gì mới thở ra một hơi.

“Làm tôi sợ muốn chết.” – lại bổ sung – “Tôi ném hết cà tím trong nhà luôn rồi.”

Thịnh Kiều c.h.ế.t lặng, đau lòng quá, đó là cà tím tình yêu cô chuẩn bị dâng tặng cho idol mà~~~~

Khán giả cảm khái.

——cảm giác quan hệ của họ thật tốt nha

——Thịnh Kiều giống như đoàn sủng, thiệt là hâm mộ a~

——thật hâm mộ +

——hồi trước tui rất ghét cô ta, người xung quanh cũng rất ghét cô ta, vì sao hiện tại lại như thế này nhỉ?!?

——mới xem lại chương trình tống nghệ trước kia, cảm giác giống như thay đổi thành người khác luôn ấy

——trước kia bị Tinh Diệu áp bức, có lẽ không thoải mái lắm, hiện giờ bộc phát hết rồi, có lẽ đã sáng mắt ra

Sau khi vào nhà, mọi người đem canh cá còn dư giải quyết như cơm chiều. Hôm qua vừa ăn nồi lẩu, mọi người cố gắng giảm lượng thức ăn xuống. Chỉ có Chung Thâm là phải ăn thêm một tô mì, bởi vì hắn ở công trường khiên gạch nguyên buổi chiều, đói sắp chết.

Tổ đạo diễn mở miệng.

“Xét thấy tình trạng sức khoẻ của Thịnh Kiều không thích hợp để tới công trường. Cho nên nhiệm vụ của Chung Thâm và Thịnh Kiều sẽ hoán đổi. Thịnh Kiều sẽ phụ trách mời một vị ảnh đế, nhưng nếu thất bại, vẫn là Chung Thâm ra quảng trường hát nhảy.”

Đang ăn mì, Chung Thâm trợn mắt há mồm, giận tím mặt, đầu muốn bốc khói.

“Mấy người khi dễ tuiiiiiiiiiiiiiii”

Thịnh Kiều cười rũ rượi.

“Tốt. Vậy hiện tại tôi tuyên bố từ bỏ nhiệm vụ. Chung Thâm có thể trực tiếp nhận hình phạt luôn rồi.”

Chung Thâm “ngao” một tiếng, bay qua véo Thịnh Kiều. Mà Nhạc Tiếu và Phùng Vi như mẹ muốn bảo vệ con, còn thêm hỗ trợ từ Lục Nhất Hàn, thế cục nhanh chóng xoay ngược, Chung Thâm bị ấn ngã trên sô pha, rống lớn.

“Tôi muốn rời khỏi tiết mục nàyyyyyyyyyyy”

Nháo nháo một hồi, Thịnh Kiều vẫn lấy di động ra rà soát một lượt, muốn tìm xem cơ thể này có quen biết vị ảnh đế nào không. Nhìn một lượt, à… không có.

Nhạc Tiếu cầm di động đưa qua.

“Kiều Kiều, nhìn nè, em chỉ quen biết một vị ảnh đế thôi, là Mạnh Tinh Trầm. Năm ngoái, em may mắn diễn một vai nhỏ trong phim của tiền bối. Anh ấy tốt lắm, ở phim trường đối với mọi người đều tốt, rất kiên nhẫn, lại dễ nói chuyện nữa. Nghe nói gần đây anh ấy đang nghỉ dưỡng ở Phần Lan, hiện tại không có lịch trình gì, hay là chị hỏi thăm thử xem.”

Nhạc Tiếu nói xong, dừng một chút, lại vỗ đùi.

“Mà hồi xưa chị cũng từng hợp tác với ảnh rồi đó.”

Phải không? Cơ thể này từng hợp tác với ảnh đế sao? Thịnh Kiều suy nghĩ nửa ngày, chợt nhớ ra, đúng rồi, mấy năm trước có một bộ chính kịch cổ trang lịch sử, Mạnh Tinh Trầm là nam chính, Thịnh Kiều lúc đó diễn vai nữ phụ phiên , cơ bản không có cảnh quay chung.

Nhạc Tiếu lại nói.

“Đợi em nhắn tin wechat giải thích tình hình, hỏi thăm một chút, nếu anh ấy không có ý cự tuyệt thì chị lúc đó hãy gọi điện nhé.”

Nói xong liền bắt đầu nhắn tin.

Quần chúng nghe hai người tính toán mời Mạnh Tinh Trầm cũng kích động cả lên, bởi vì dù sao các vị ảnh đế rất ít tham gia chương trình tống nghệ.

Loading...