Người Yêu Cuồng Tôi Như Thế Nào - Chương 45
Cập nhật lúc: 2025-06-29 00:31:37
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ở trong phòng Thịnh Kiều vẫn còn nghe tiếng thét chói tai từ dưới lầu vọng lên. Trình độ sợ quỷ của Thịnh Kiều cao đến mức người thường khó có thể lý giải, hơn nữa cô lại có trí tưởng tượng phong phú, lúc nãy vô tình nhìn thấy nữ quỷ trong tivi, đến giờ cô cũng không dám tiến vào toilet, bởi vì cô toàn nghĩ đến cảnh nhìn vào gương sẽ thấy hình bóng nữ quỷ đứng sau lưng cô.
Trốn trong phòng nửa ngày, cảm giác thật không xong, cô nhắn tin cho Chung Thâm, gọi cậu ta lên lầu giúp cô đi rửa mặt.
Ai ngờ Chung Thâm xem phim mê mẩn, đợi hoài cũng chẳng thấy hồi âm. Thịnh Kiều hết cách phải gọi điện xuống. Điện thoại lại tiếp rất mau, giọng nói đè thấp, nói nhỏ như đang bàn chuyện trộm cắp.
“Làm sao? Sao lại gọi điện?”
“Mau lên lầu tôi nhờ chút.”
“Chuyện gì a? Đang xem đến cảnh gay cấn nè.”
“Có lên hay không?”
“…. được rồi, lên lên.”
Tắt điện thoại, Thịnh Kiều thở phào một hơi, cuộn tóc lên cao, lúc này cửa phòng bị gõ, cô chạy ra, vừa mở cửa vừa oán giận nói.
“Xem kinh dị cái gì chứ? Có gì hay đâu? Đều là giả…”
Chưa nói hết câu đã bị nghẹn ở cổ, mắt mở to giống như thấy quỷ mà nhìn Hoắc Hi đang đứng bên ngoài.
“Anh… anh… sao anh…” – đến lưỡi cũng bị cuốn, nửa ngày mới có thể nói chuyện suông sẻ – “Sao lại là anh? Chung Thâm đâu?”
“Cậu ta bận xem phim, đi không được. Cô bị làm sao?”
Thịnh Kiều ở trong lòng mắng Chung Thâm đến thảm, ngoài mặt cười ha ha.
“Không… không có làm sao… không có việc gì. Anh xuống lầu đi.”
Hoắc Hi nhìn cô vài lần, cười cười nói.
“Đã biết giả còn sợ?”
Thịnh Kiều phát ngốc.
“Hả??”
Hoắc Hi lắc đầu.
“Không phải muốn rửa mặt à? Đi thôi.”
“…”
Không, em không sợ, không phải em.
Hoắc Hi đi bước, thấy cô vẫn đứng c.h.ế.t trân tại chỗ, nhẹ giọng nói.
“Nhanh lên.”
Thịnh Kiều nhấc chân, vọt qua.
Phòng ngủ của cô không có toilet riêng. Cô và Phùng Vi xài chung một toilet. Hoắc Hi đứng bên ngoài, khoanh tay ôm ngực, nghiêng người đứng tựa cửa, đưa mắt đánh giá cô.
Thịnh Kiều bóp kem lên bàn chải, bắt đầu đánh răng. Cô không sợ nhìn vào gương sẽ trông thấy nữ quỷ nữa, bởi vì trong gương, ở phía sau lưng cô, phản chiếu chính là hình ảnh của Hoắc Hi. Dưới ánh đèn ấm áp, cả người Hoắc Hi sáng lên như bao phủ trong hào quang.
Huhu… mẹ ơi, con yêu người này, anh ấy đang tỏa sáng kìa… huhu…
Hoắc Hi thình lình ngẩng đầu, xuyên qua gương, đối diện với ánh mắt của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-yeu-cuong-toi-nhu-the-nao/chuong-45.html.]
“Cô còn muốn ngậm kem đánh răng bao lâu nữa?”
Thịnh Kiều run lên, thu lại ánh mắt hoa si, cúi đầu nhanh chóng đánh răng, lưu loát liền mạch.
Quần chúng đang xem trực tiếp thiệt là một lời khó nói hết.
Khi Thịnh Kiều lên lầu, màn hình (của chương trình) cắt thành nửa, người xem phân cảnh của cô không nhiều lắm, đến lúc Hoắc Hi lên lầu thì nó mới trở thành màn hình phát sóng chính. Rất nhiều người qua đường và Hi Quang kéo vào xem.
——cảnh này khiến tui cảm thấy không khỏe chút nào
——đi rửa mặt thôi cũng phải gọi người đi theo, cho rằng mình là trẻ con tuổi hả?
——đúng là danh xứng với thật, cao dán chó.
——haiz, đều tại bảo bối quá lịch sự, nhưng sự ôn nhu này Thịnh Kiều không xứng nhận a~
——người sáng mắt không chơi tiếng lóng, tui cũng muốn được Hoắc Hi dẫn đi rửa mặt
——người sáng mắt không chơi tiếng lóng, vừa rồi Thịnh Kiều gọi cho Chung Thâm, là Hoắc Hi tự mình đi lên, chuyện này không thể trách lên đầu Thịnh Kiều được? Đúng là hết nói nổi.
——Kiều của tui vừa rồi đúng là bị phim kinh dị dọa sợ, sắc mặt cũng thay đổi. Nhờ bằng hữu đi theo chẳng lẽ còn không được? Cũng đâu có gọi Hoắc Hi, là người nhà mấy người tự đi lên đó chứ, tại sao bây giờ cắn ngược?
——chỉ là người qua đường, Hoắc Hi là lịch sự, Thịnh Kiều cũng không sai. Hai nhà có thể ngừng xé nhau được chưa?
——xé? cô ta không xứng
——không xứng thì câm miệng. Chẳng lẽ còn muốn chúng tôi ba quỳ chín lạy để khấu tạ hồng ân của nhà đó sao?
——tui thiệt không hiểu, nhóm khách quý ở chung với nhau như bằng hữu, cảm tình khá tốt. Chung Thâm muốn xem phim, Hoắc Hi thay thế đi lên giúp đỡ, vì sao không được? Thịnh Kiều sợ ma, Hoắc Hi ở bên cạnh giúp nàng, vì sao không được?
——chính là không được. Không muốn thấy Thịnh Kiều ở chung một chỗ với Hoắc Hi. Không muốn thấy Thịnh Kiều dính tới Hoắc Hi ở bất kỳ hoàn cảnh nào, ngay cả mở miệng nói chuyện cũng không thể được. Trả lời vậy hài lòng chưa? Chính là chán ghét Thịnh Kiều. Nhìn cảnh hai người xuất hiện chung đã khó chịu như ăn phải ruồi bọ rồi, chả lẽ muốn oán giận chửi hai câu cũng không được sao?
——khi nào thì Thịnh Kiều giải ước rồi lăn khỏi Cbiz vậy?
——đợi khi nào Thịnh Kiều lăn khỏi Cbiz, tui sẽ mướn nguyên vũ đoàn đến phòng làm việc của Hoắc Hi nhảy múa ăn mừng.
Hi Quang đối với Thịnh Kiều là căm hận tận xương tủy.
TBC
Rửa mặt xong, Thịnh Kiều về phòng. Hoắc Hi chậm rãi đi ở phía sau. Đến cửa phòng, Hoắc Hi nói nhỏ.
“Nghỉ ngơi sớm.”
“Vâng ạ” – cô mấp máy môi, cũng nhẹ giọng nói – “Hoắc Hi, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Vào phòng, cảm giác sợ hãi lúc nãy tiêu tan không ít. Thịnh Kiều nhẹ thở ra một hơi, lấy mũ che camera ở góc phòng, sau đó bò lên giường, đeo tai nghe, mở di động.
Trong điện thoại toàn lưu trữ video biểu diễn của Hoắc Hi.
Thịnh Kiều tắt đèn, mở video cô quay ở lần biểu diễn mới đây, cười tủm tỉm mà xem. Ma quỷ gì đó, lúc này đều không tồn tại, Hoắc Hi chính là thần hộ mệnh của cô.
Hiện tại thân phận thay đổi, mỗi ngày cô đều có thể ở bên cạnh Hoắc Hi, có thể nhìn thấy anh, có thể nói chuyện với anh. Nhưng khi xem video, lúc đèn sân khấu sáng lên, cô cảm thấy, đây mới là thời điểm cô cảm thấy anh ở gần mình nhất.
Không cần che dấu, không cần áp lực, thoải mái bày tỏ, anh là người cô yêu nhất, và cô là fan của anh.
Đây mới là khoảng cách tốt nhất.
Trong thân phận Thịnh Kiều, ngay cả cảm giác yêu thích cũng phải tân lực che dấu.