Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Người Yêu Cuồng Tôi Như Thế Nào - Chương 38

Cập nhật lúc: 2025-06-28 00:18:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

——sao có cảm giác cô ấy không giống với trước đây… cảm giác sự kiện giải ước lần này khiến cô ấy biến đổi rất nhiều.

——tiếp tục chờ mong

Gió lạnh thổi qua. Bầu trời ảm đạm. Thịnh Kiều quấn chặt áo lông, ra cửa quẹo trái. Tổ đạo diễn phái người đi theo. Hai người cầm máy quay, hai người là trợ lý.

Chung Thâm lạnh đến phát run, hỏi.

“Em biết chỗ bán thức ăn à?”

“Trên đường tới đây có thoáng thấy qua, cũng không xa lắm.”

Hai người xuyên qua gió lạnh, cất bước, rất nhanh đi tới một cái chợ nhỏ. Thời điểm này không có nhiều người ở chợ. Mọi người nhìn thấy camera thì biết là tổ tiết mục đến quay hình, ai cũng sôi nổi hét lên. Thịnh Kiều chọn chọn lựa lựa, rất có dáng vẻ, còn biết trả giá này nọ. Cuối cùng hai người tốn có tệ, mua về hai túi đầy rau dưa, đủ loại kiểu dáng.

Thịt thì mắc hơn, hơn tệ một cân (= nửa ký). Chung Thâm nhìn thấy liền đau lòng.

“Nếu không bọn mình ăn chay đi, đừng mua thịt.”

Thịnh Kiều trách hắn.

“Tiểu Hàn còn bé, cần phát triển, có khổ thế nào cũng không thể để trẻ con đói khổ.”

Cô nói với người bán.

“Bán cho tôi cân thịt ba chỉ và cân thịt lưng.”

Fan của Lục Nhất Hàn tỏ vẻ thực vừa lòng.

——cảm ơn đã vì đệ đệ suy xét

——bé con cần phát triển, có khổ thế nào cũng không thể để trẻ con đói khổ

——dáng vẻ khi trả giá của Thịnh Kiều giống y như mẹ của tui

——ép giá quầy hàng, đúng là cao thủ

——rốt cuộc cô ta chỉ có ngàn một tháng, không ép giá không được

——hahahaha một tháng ngàn, thật sự là thảm aaa

——tui cũng mong được thảm như vậy nè… một tháng có tới ngàn… sao không ai thương tui thảm vậy

——đối với minh tinh thì đúng là thảm nha. Hình như quần áo của Thịnh Kiều đều là hàng chợ giá rẻ

——hồi nãy lúc quay vali hành lý, tui nhìn thấy mỹ phẩm dưỡng da của cô ta đều là loại tự nhiên

——loại tự nhiên thì làm sao? tui cũng dùng nè, dưỡng ẩm rất hiệu quả a~

Phần bình luận tự nhiên chuyển sang chủ đề mỹ phẩm dưỡng da…

Mua xong thức ăn, lại mua gạo, mua mì, mua dầu, cuối cùng hai người dùng chưa hết tệ đã mang về một đống thứ.

Quét tước phòng sinh hoạt vẫn còn chưa xong, Nhạc Tiếu vừa đau vừa mỏi, thấy Thịnh Kiều và Chung Thâm cười cười nói nói bước vào nhà, nội tâm liền sinh bất mãn. Sớm biết như vậy đã đi mua thực phẩm, căn phòng này lớn như vậy, thật là mệt c.h.ế.t mà.

Nhạc Tiếu ném cây chổi, chạy qua giúp đỡ mang túi vào nhà bếp, sắp xếp mọi thứ vào tủ lạnh, bỗng nhiên nhìn thấy trong một túi đựng cái chậu nhựa, không biết dùng làm gì, ngẩng đầu hỏi.

“Tiểu Kiều, chị mua mấy cái chậu để làm gì?”

“Ồ… chúng rất rẻ, cái có tệ, chị tính…”

Còn chưa nói xong, Nhạc Tiếu đã chen ngang.

“Rẻ cũng không nên phí a! Chúng ta vốn đã ít tiền rồi, chị còn mua mấy thứ vô dụng này nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-yeu-cuong-toi-nhu-the-nao/chuong-38.html.]

Nhạc Tiếu quýnh lên, giọng nói mang theo ý trách cứ. Chung Thâm liền cảm thấy không vui.

“Vô dụng cái gì? Ở bên ngoài trồng nhiều hoa như vậy, cắt vài cành bỏ vào chậu, đặt ở phòng khách để tinh lọc không khí, được chưa?”

Thịnh Kiều đánh hắn một cái, giọng nói ôn hòa.

“Chỉ có tệ, là tiền tiết kiệm được sau khi trả giá. Chúng ta thường xuyên ngồi ở phòng khách, đặt một ít cây xanh cũng tốt mà.”

Nhạc Tiếu thật ra đã tiếp nhận lời giải thích này rồi, nhưng trong lòng bất mãn việc Chung Thâm hung dữ với mình, nên ủy khuất nói.

“Cũng không nhất định có thể thanh lọc không khí, muốn thông thoáng có thể mở cửa sổ.”

Chung Thâm cười lạnh.

“Nhìn hoàn cảnh rồi nói chuyện có được không? Không gian sinh hoạt chẳng lẽ không thể trang trí một chút màu xanh à? Nhìn cô lớn lên cũng khá xinh đẹp, thế nào mà sở thích sinh hoạt lại nhàm chán như vậy chứ?”

Nhạc Tiếu thật sự muốn khóc.

“Chung Thâm, vì sao anh cứ nhằm vào em?”

Thịnh Kiều đẩy Chung Thâm.

“Nào có, cậu ta khen em lớn lên xinh đẹp mà.”

Nhạc Tiếu thật sự không biết nên khóc hay nên cười.

Thịnh Kiều đẩy Chung Thâm ra phòng khách, giở giọng giáo huấn.

“Đây là phát sóng trực tiếp đó. Anh có thể thu liễm một chút không? Không cho phép anh nói chuyện với Nhạc Tiếu nữa.”

Đến phiên Chung Thâm ủy khuất.

“Kiều Kiều, em thay đổi rồi. Trước kia không như vậy. Trước kia em rất tốt với anh. Hiện tại, anh không còn là người em yêu nhất sao?”

Thịnh Kiều trừng mắt một cái, quay đầu đi vào bếp.

Nhạc Tiếu nói biết làm cà chua xào trứng. Thịnh Kiều còn tưởng cô nàng có kiến thức nấu ăn cơ bản, thật không nghĩ, đến chiên cái trứng cũng không xong, Nhạc Tiếu định đập cái trứng vào chảo rồi đổ cà chua vào xào với nhau thật. Thịnh Kiều hoảng hốt chạy tới ngăn lại, nhìn Phùng Vi đứng bó chân bó cẳng ở kế bên, thở dài.

“Được rồi, hai người ra ngoài đi. Để tôi nấu cho.”

Ông bà Kiều dạy con cái tự lập từ nhỏ. Lúc ở nước ngoài du học, cô cũng tự mình nấu cơm. Mặc dù mùi vị không phải ngon xuất sắc, nhưng để lấp bụng thì không thành vấn đề.

Hai món mặn, ba món rau nhanh chóng được dọn lên bàn. Thịnh Kiều còn nấu một nồi canh. Vài người la hét đói bụng quá. Nhưng chỉ có ba người nam nhân là ăn nhiều, Nhạc Tiếu và Phùng Vi ăn rất ít. Nữ nghệ sĩ trước nay phải chú trọng giữ dáng. Thịnh Kiều nhìn chén cơm của mình, yên lặng ăn.

Ăn uống no đủ, Nhạc Tiếu nói.

“Đầu bếp Kiều, về sau chuyện nấu ăn liền giao cho chị đi. Ăn quá ngon!!!”

Chung Thâm lập tức phản bác.

“Kiều Kiều không phải đầu bếp mấy người mời tới làm không công. Mỗi người tự học đi. Lần sau mỗi người nấu một ngày.”

Sau khi cơm nước xong, Nhạc Tiếu và Phùng Vi chủ động nhận rửa chén. Dù sao chương trình đang phát sóng trực tiếp, bọn họ tự biết phải lấy hảo cảm của khán giả. Thịnh Kiều cầm theo cái chậu đi ra ngoài bồn hoa, bên cạnh đột nhiên có tiếng người, hỏi.

“Cần hỗ trợ không?”

Hoắc Hi ngồi xổm xuống. Cả cơ thể Thịnh Kiều lập tức căng cứng, không tiếng động nhích nhích ra xa, nhỏ giọng nói.

“Dạ không cần. Anh mau vào nhà, bên ngoài rất lạnh.”

TBC

Hoắc Hi nhìn cô một lát, đột nhiên bật cười, tắt micro.

“Thịnh Kiều, vì sao tôi có cảm tưởng cô rất sợ tôi?”

Loading...