Hoắc Hi đang ở sân vận động cùng nhóm nhảy phụ hoạ tập luyện và điều chỉnh sân khấu lần cuối. Bài viết trên weibo của Thịnh Kiều là do Bảo ca cầm di động đưa qua cho anh đọc.
Nội dung bản hợp đồng thực ra anh đã biết từ sớm. Bảo ca là nhân viên cao tầng của Tinh Diệu, những chuyện của Cao Mỹ Linh tự nhiên ông cũng biết một ít. Chỉ là hai người vốn nghĩ Thịnh Kiều chẳng qua không có đầu óc nên mới bị Cao Mỹ Linh lừa ký hợp đồng. Hiện giờ đọc bài trên weibo mới biết thì ra đằng sau không đơn giản như vậy.
Thủ đoạn không bình thường là sao? Họ đã dùng cái gì để uy h.i.ế.p Thịnh Kiều?
Bảo ca cảm thán.
“Trước đây vẫn nghĩ Thịnh Kiều là con ngốc, không nghĩ tới cô ta là người quyết đoán, trực tiếp khởi kiện luôn. Bị uy h.i.ế.p ký hợp đồng, chứng tỏ nhược điểm còn nằm trong tay Cao Mỹ Linh, vậy mà còn dám làm tới, chậc chậc, cô nàng này… thật không nhìn ra a~.”
Hoắc Hi nhìn chằm chằm weibo nửa ngày, sau đó móc điện thoại gọi điện.
Bảo ca cảnh giác ngay lập tức.
“Cậu muốn làm gì?”
“Wechat hỏi thăm một chút.”
Gọi wechat, đợi mãi vẫn không thấy Thịnh Kiều bắt máy. Nhân viên công tác ở bên cạnh lại đến hỏi.
“Anh Hoắc Hi, đèn led đoạn này dùng màu trắng có được không ạ?”
“Buổi chiều bàn sau.”
Hoắc Hi trả lời qua loa liền đi ra ngoài, tiếp tục gọi điện, mãi một lúc mới có người bắt máy, giọng của Thịnh Kiều vẫn như bình thường, giống như không có chuyện gì xảy ra, vẫn tràn ngập ôn nhu vui mừng khi nghe tiếng nói của anh.
“Hoắc Hi~”
Hoắc Hi trầm mặc một chút, nhàn nhạt hỏi.
“Có khoẻ không?”
Thịnh Kiều cười lên.
“Vẫn tốt lắm. Anh đang làm gì đó?”
“Ở sân vận động.”
“A… còn mấy ngày nữa là đến buổi biểu diễn rồi, em chờ không nỗi a~”
Khoan đã, cái này không phải trọng điểm?!? Hoắc Hi kéo câu chuyện trở lại.
“Cô chuẩn bị sẵn sàng rồi sao? Cao Mỹ Linh hẳn sẽ không buông tha dễ dàng đâu.”
“Tuỳ thời đều chuẩn bị, anh yên tâm.”
Giọng nói của cô tràn đầy ý chí chiến đấu sục sôi, không có nửa điểm bối rối. Hoắc Hi rũ mắt.
“Vậy thì tốt.”
Đầu dây bên kia không nói nữa, anh chuẩn bị tắt điện thoại. Thịnh Kiều đột nhiên ngập ngừng lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-yeu-cuong-toi-nhu-the-nao/chuong-20.html.]
“Hoắc Hi… nếu…”
Đợi một lát, không thấy cô nói tiếp, anh liền hỏi.
“Nếu cái gì?”
Hơn nửa ngày, cô mới thấp giọng nói nhỏ.
“… nếu có thứ không tốt về em bị lan truyền, anh sẽ… chán ghét em không?”
“Cái gì không tốt?”
Bên kia truyền ra tiếng hít thở nhợt nhạt, lát sau, cô cười cười.
“Không có gì. Anh tiếp tục diễn tập nhé. Cảm ơn anh đã quan tâm. Em vui lắm.”
Giọng nói không còn sức sống như lúc đầu nữa, tựa như quả bóng xì hơi, ỉu xìu.
Anh nhìn màn hình điện thoại đã tắt ngúm, hơi nhíu mày.
Thịnh Kiều tắt máy, vỗ vỗ mặt để tự cổ vũ. Sau đó vào nhóm chat trấn an fan của cô. người này đều là fan chân chính, vừa biết chuyện thần tượng phải chịu uỷ khuất nhiều năm, tức giận đến muốn đi đốt công ty Tinh Diệu.
Vượng Tử tuy đã biết trước, nhưng hôm nay Thịnh Kiều mới chính thức công bố tin tức nên cậu trở thành người đi đầu giương cờ chống đối, quyết không đội trời chung với Tinh Diệu và Cao Mỹ Linh.
Thịnh Kiều vừa thấy buồn cười lại vừa cảm động, vội vàng trấn an mọi người, sau đó đem công tác chuẩn bị từ trước phân công xuống.
“Chuyện khống bình là quan trọng nhất. Trên các tài khoản doanh tiêu hào và trên tin tức truyền thông cần khống chế bình luận cho tốt. Tin tức hắc ở quãng trường nếu thấy xuất hiện thì lập tức báo về. Hiện giờ, chúng ta thật sự rất thảm, nhưng tuyệt đối không được bán thảm (kể khổ nhằm đổi lấy lòng thương hại), phải tìm ra phương pháp giải quyết hợp lý.”
Sau đó cô đưa một danh sách đề tài (hashtag) cần tích cực đẩy: Yêu cầu Tinh Diệu lập tức giải ước với Thịnh Kiều, Thịnh Kiều là nữ minh tinh thảm nhất Cbiz, Ta trả ngàn một tháng, mau trả tự do cho Thịnh Kiều, Hiệp ước bá vương của Tinh Diệu làm giới giải trí khiếp sợ.
“Cố gắng xoát từng cái đề tài lên hotsearch, Tinh Diệu chắc chắn sẽ chi tiền để xoá. Họ xoá một cái chúng ta lại xoát một cái. Dù sao họ có nhiều tiền, trước nay bóc lột Kiều Kiều, lần này bắt họ nhổ ra cho hết.”
Muốn nói tới khả năng xào đề tài xé nhiệt độ, Thịnh Kiều lăn lộn nhiều năm trong fandom, tuyệt đối có thể xưng cao thủ đệ nhất. Hậu viện hội sôi nổi hưởng ứng kế hoạch của cô. Trong đội ngũ có một hacker tài giỏi là Vượng Tử, cho dù fan thì chỉ có vài người nhưng tốc độ xoát bài vẫn dễ như trở bàn tay. Huống hồ, chuyện này đang được mọi người chú ý, chỉ cần đề tài vừa xuất hiện, quần chúng ăn dưa sẽ nhanh chóng kéo vào, giúp bọn họ lan toả.
Thịnh Kiều đang hăng hái chiến đấu ngất trời, cảm thấy bản thân cũng thật xứng đáng với chức vụ hội trưởng hội fan hâm mộ. Lúc này điện thoại lại vang lên, là Cao Mỹ Linh gọi tới. Thịnh Kiều đương nhiên biết lý do vì sao bà ta gọi nên vừa mở điện thoại đã cười cười hỏi trước.
“Alo, Cao tỷ à, có chuyện gì sao?”
Cao Mỹ Linh tức điên lên.
“Thịnh Kiều, cô đã làm gì???”
TBC
“Làm gì là làm gì a?” – cô mở máy tính, vào wechat, mở ảnh chụp lịch sử trò chuyện.
Cao Mỹ Linh không thể khống chế cơn giận.
“Cô dám xoá ảnh chụp? Cô làm sao làm được?”
“Cái đó sao… không cần chị lo.” – cô gửi qua tấm ảnh chụp lịch sử trò chuyện – “Cao tỷ à, em vừa gửi qua tấm hình, chị nhìn xem thử.”
Hô hấp trong điện thoại cứng lại, nửa ngày cũng không có tiếng trả lời. Thịnh Kiều còn tưởng cô chọc Cao Mỹ Linh tức đến c.h.ế.t luôn rồi.
Một lúc sau, bên kia điện thoại phát ra tiếng cười.