Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - 63. Suy diễn

Cập nhật lúc: 2025-02-28 08:37:12
Lượt xem: 0

Trước sự sửng sốt đến đờ ra của “Hứa Vĩnh Tâm”, nụ cười của Tân Thiếu gia càng rõ nét. Anh ta tiến đến bên cạnh “Hứa Vĩnh Tâm”, dùng thân thể cao to với cơ bắp cuồn cuộn của mình kề sát vào thân thể có vẻ gầy gò đơn bạc của “Hứa Vĩnh Tâm”. Có vẻ như anh ta muốn dùng khí thế để trấn áp người đàn ông không biết dùng sắc mặt và lời nói nịnh nọt để làm anh ta vui lòng.

 

Thế nhưng, mặc dù “Hứa Vĩnh Tâm” không to con vạm vỡ như Tân thiếu gia, nhưng vóc dáng của anh không hề thấp. Hơn nữa, so với lũ quái vật bệnh hoạn và biến thái ở trại giam không gian số sáu mươi chín thì nhân dáng của Tân thiếu gia nhìn thuận mắt hơn rất nhiều. Vậy nên, mặc dù bị Tân thiếu gia từng bước ép sát nhưng “Hứa Vĩnh Tâm” vẫn không hề yếu thế một chút nào. Cho dù anh vẫn luôn cúi đầu, nhưng sống lưng thẳng tắp và khí thế bình tĩnh của “Hứa Vĩnh Tâm” khiến Tân thiếu gia cảm thấy mình đang đối đầu với một ngọn núi sừng sững.

 

Tân thiếu gia nhếch môi, giấu sự tức giận vào trong lòng. Ngoài mặt anh ta vẫn nở nụ cười tà mị. Bỗng nhiên anh ta chồm tới, kề sát vào một bên tai của “Hứa Vĩnh Tâm”, vừa nói vừa phà hơi vào cổ của anh:

 

- Sao thế? Bị tôi nói trúng tim đen rồi à? Anh thật sự yêu tôi rồi? Hay nói cho chính xác hơn, là anh yêu tiền của tôi rồi?

 

“Hứa Vĩnh Tâm” bất ngờ bị một luồng hơi nóng phả vào cổ nhột nhạt. Theo bản năng, anh lùi thật nhanh về phía sau. Nhưng “Hứa Vĩnh Tâm” quên rằng chân của anh vốn đã bị tổn thương gân cốt. Khi đột ngột lui lại quá nhanh, anh bỗng lảo đảo một cái, không giữ được thăng bằng. “Hứa Vĩnh Tâm” chới với ngã xuống. Anh nghiến chặt răng, chuẩn bị tinh thần chịu đựng cơn đau khi tiếp xúc với sàn nhà cứng rắn. Thế nhưng Tân thiếu gia đã nhanh tay lẹ mắt vòng tay qua eo của “Hứa Vĩnh Tâm” đỡ lại.

 

- A!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/63-suy-dien.html.]

 

Thân thể bị bàn tay lạ chạm vào khiến “Hứa Vĩnh Tâm” đang bị ám ảnh những chuyện khủng khiếp trong quá khứ bị chấn kinh. Anh kinh hoàng kêu lên một tiếng thảng thốt.

 

Sắc mặt Tân Trá Dịch Tùng tối sầm. Anh ta vội đưa bàn tay còn lại ra che lấy miệng của “Hứa Vĩnh Tâm”, ngăn tiếng kêu ấy lại. Giọng của anh ta lộ rõ bực bội:

 

- Im miệng, kêu cái gì mà kêu! Anh cho rằng anh kêu như thế thì sẽ khiến người khác tưởng rằng anh bị tôi làm gì đó rồi. Sau đó anh sẽ nhân cơ hội này mà đeo bám lấy tôi, đúng không? Anh đúng là đồ đê tiện, hèn kém lại còn cố tỏ ra gian xảo. Còn lâu bản thiếu gia mới sợ anh nhé!

 

“Hứa Vĩnh Tâm” chớp mắt trong cảm giác bất lực muốn đỡ trán. Vị thiếu gia này, mạch não của anh ta chắc chắn là không được bình thường thật rồi, không cần phải đoán nữa. Ban nãy khi anh không nói gì thì hắn ta cho rằng anh đã “yêu hắn đến không nói nổi thành lời”; bây giờ anh chỉ kêu lên có một tiếng vì bị giật mình thì hắn ta lại cho rằng anh muốn gài bẫy để “sau này đeo bám” hắn. Đúng là một người tự luyến đáng sợ!

 

“Hứa Vĩnh Tâm” nghiến chặt răng. Bây giờ, nếu anh nói thêm câu nào nữa, có phải vị thiếu gia có mạch não không bình thường này sẽ lại suy diễn ra thành những âm mưu thâm sâu hiểm độc nào nữa không? Tuy nhiên, nếu “Hứa Vĩnh Tâm” không nói gì thì có phải vị thiếu gia kia sẽ không chịu buông tay hay không?

 

Ngay cả Tân Trá Dịch Tùng cũng chưa phát hiện ra, mặc dù miệng của anh không ngớt chê bai và hắt hủi “Hứa Vĩnh Tâm” nhưng bàn tay của anh ta lại chưa hề lơi lỏng, vẫn siết chặt lấy vòng eo của người đàn ông mà anh ta cho rằng đang cố ý tiếp cận mình.

Loading...