ngọn lửa và tro tàn - Chap 5 : song kiến điều tra

Cập nhật lúc: 2025-10-04 18:26:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , tổ trọng án và đội cứu hỏa 3 cùng mặt tại trụ sở cảnh sát. Không khí nặng nề bao trùm.

Trịnh Hạo Khiêm trải hồ sơ bàn, giọng dứt khoát:

– “Chúng so sánh mảnh thẻ nhựa với dữ liệu đăng ký. Kết quả khớp với Triệu Khải Minh, lính cứu hỏa 3. Người hôm xảy vụ án ghi trong lịch trực, nhưng…”

Anh nhấn mạnh:

– “…camera giám sát gần kho hàng cho thấy, khi kết thúc ca, một .”

Cả phòng ồ lên.

Dật Phong nhíu chặt mày, bàn tay siết thành nắm đ.ấ.m , điều lo lắng và sự nghi ngờ   quá rõ , thật sự là Triệu Hải Minh

Sở Vy vẫn giữ vẻ bình tĩnh lạnh lùng, ánh mắt xoáy thẳng báo cáo:

– “Động cơ?”

Hạo Khiêm đáp:

– “Nợ nần. Gần đây vay lãi ngoài, trả . Khả năng hung thủ dàn cảnh phóng hỏa để che giấu việc g.i.ế.c , hoặc để trả nợ bằng cách hủy chứng cứ.”

Chiều cùng ngày.

Tại căn hộ cũ ở ngoại ô, đội hình sự cố gắng vây bắt . Cửa phá, Khải Minh hoảng loạn bỏ chạy, tay vẫn ôm túi đồ.

– “Đứng !” – Hạo Khiêm hét lớn, lao theo.

Cuộc rượt đuổi nghẹt thở qua từng dãy hành lang tối tăm. Cuối cùng, Hạo Khiêm ép gục xuống nền xi măng, giật phăng túi tay.

Bên trong, ngoài tiền mặt lẻ, còn một ổ cứng di động cháy sém.

Khải Minh gào lên, mắt đỏ ngầu:

– “ chỉ theo lệnh! g.i.ế.c ! phản bội đội cứu hỏa!”

Cả đội sững .

Sở Vy bước tới, ánh mắt lạnh như dao:

– “Lệnh của ai?”

Khải Minh run rẩy, nước mắt lăn dài:

– “… tên thật… chỉ bọn chúng liên lạc qua một kẻ trung gian. Người đó gọi là ‘Người trong bóng tối’.”

Một lặng c.h.ế.t chóc bao trùm.

Gia Nghi vô thức siết chặt hồ sơ trong tay, thì thầm:

– “Vậy là phía còn kẻ giật dây…”

Trong thoàng chốc Dật Phong lặng, đôi mắt tối sầm . Anh hiểu, Khải Minh chỉ là con thí. Hung thủ thực sự – “Người trong bóng tối” – mới là kẻ đang chờ họ đối mặt

Buổi tối – Trụ sở cảnh sát

Khải Minh đưa thẩm vấn. Sở Vy và Dật Phong tình cờ cùng hành lang hẹp, ánh sáng từ dãy đèn trần hắt xuống từng bước chân. Tiếng giày dội vang, ngoài cửa sổ là màn đêm lặng lẽ.

Sở Vy ôm tập hồ sơ, dáng gọn gàng, đôi mắt thâm quầng nhiều giờ căng thẳng. Dật Phong bên cạnh, trầm mặc. Anh đưa mắt liếc sang, dừng một thoáng khi thấy làn da cô nhợt nhạt vì mệt.

Giọng vang lên, khàn trầm:

– “Cô… chứ?.”

Sở Vy ngạc nhiên, sang . Ánh mắt cô bình thản, nhưng khóe môi khẽ cong:

– “ . cảm ơn vì lo lắng.”

Một lặng kéo dài. Chỉ tiếng quạt gió ù ù vọng . Trong thoáng chốc, Dật Phong còn là vị đội trưởng nghiêm khắc, mà chỉ là một đàn ông đang âm thầm quan tâm.

Bất chợt, một giọng vang lên từ phía :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngon-lua-va-tro-tan/chap-5-song-kien-dieu-tra.html.]

– “Anh trông như bảo vệ chị Vy cả đời nhỉ?”

Gia Nghi, tay cầm tập tài liệu, nở nụ tinh nghịch.

Sở Vy khẽ liếc đồng nghiệp, ánh mắt nửa trách nửa bất lực.

primrose

Dật Phong thì giật , gương mặt nghiêm nghị vẫn giữ nguyên, chỉ đôi tai đỏ lên lộ rõ.

– “Gia Nghi…” – Sở Vy thấp giọng cảnh cáo, nhưng khóe môi cô khẽ run, như bật .

Không khí nặng nề của một ngày dài xua tan đôi chút bởi sự trêu chọc vô tình. ngay chính trong giây phút ngắn ngủi , một sợi dây vô hình chạm khẽ, nối hai con vốn xa lạ gần thêm một chút.

Sở Vy siết hồ sơ trong tay, bước , nhưng ánh mắt cô bất giác liếc qua bên cạnh – nơi một bóng dáng cao lớn vẫn âm thầm kề sát, như một bức tường vững chãi.

Còn Dật Phong, dù thêm gì, nhưng lòng dậy lên một cảm giác lạ lẫm – ấm áp, nguy hiểm.

Những tia sáng đầu tiên, mỏng manh nhưng rõ rệt, bắt đầu len lỏi qua bức tường lạnh lùng mà cả hai vô thức dựng nên bấy lâu nay.

Phòng việc của đội điều tra khi đêm xuống. Ánh đèn vàng dịu phủ lên những tập hồ sơ còn ngổn ngang. Tiếng gõ bàn phím lạch cạch vang lên xen lẫn tiếng giấy sột soạt. 

Dật Phong tựa lưng ghế, ánh mắt vẫn còn dõi theo tấm ảnh nạn nhân đặt mặt. Bên cạnh, Sở Vy khẽ cúi sắp xếp tài liệu, bàn tay cô vô tình chạm mép bàn nơi đang đặt tay.

Cái chạm nhẹ đến mức thoáng qua, nhưng khiến cả hai cùng khựng một giây.

Sở Vy bối rối thu tay về, khẽ ho một tiếng:

– Tài liệu … mai sẽ đưa cho Gia Nghi để đối chiếu.

Dật Phong liếc cô, ánh mắt thoáng mềm :

– Ừ, em.. cũng nên nghỉ ngơi . Hôm nay mệt .

Chữ “em” bật tự nhiên, khiến tim Sở Vy khẽ rung lên. Cô gì, chỉ cúi đầu né tránh ánh của .

Gia Nghi lúc bước , tay cầm một xấp giấy. Cô nhanh nhẹn đặt xuống bàn, liếc qua hai với ánh mắt chút tinh nghịch:

– Ồ, khí ở đây… hình như ấm áp hơn thường ngày nhỉ?

Sở Vy giật , vội vàng giả vờ lật tài liệu:

– Lý Gia Nghi , em  linh tinh gì thế!

Gia Nghi nhún vai, bí ẩn:

– em chỉ nhận xét thôi mà. Mắt của em  chuẩn đấy.

Dật Phong im lặng, nhưng khóe môi nhếch, như phủ nhận cũng chẳng khẳng định.

Sau khi rời phòng việc, Sở Vy  chậm hơn thường lệ. Cô nhận  Dật Phong cũng lặng lẽ bước theo phía . Gió đêm thổi qua hành lang, mái tóc cô khẽ rối. Anh bất giác đưa tay lên, định chỉnh , nhưng dừng , chỉ khẽ cất giọng trầm thấp:

– Sau vụ … cô định về nhà nghỉ ngơi ?

Sở Vy khẽ nghiêng đầu, bất ngờ:

– Có chứ. Anh hỏi gì?

Dật Phong thoáng ngập ngừng, hỏi tiếp:

– Nhà cô ở ?

Ánh mắt Vy thoáng d.a.o động, nhưng cô nhanh chóng lấy bình tĩnh, mỉm nhạt:

– Ở khu phố Đông, cách đây nửa giờ xe. Cũng xa lắm.

Anh khẽ gật đầu, giọng trầm :

– Biết . Sau … nếu gì nguy hiểm, hãy gọi cho .

Khoảnh khắc , Sở Vy thoáng sững . Trong lời ngắn gọn , cô nhận sự quan tâm kín đáo mà từng mặt .

Ở phía xa, Gia Nghi tình cờ , thấy cảnh hai song song ánh đèn vàng, trong lòng khẽ mỉm :

– (Thuyền đẩy mạnh hơn nữa mới .)

Loading...