ngọn lửa và tro tàn - chap 3 : lần gặp lại không ngờ

Cập nhật lúc: 2025-09-29 13:47:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau gần mười hai tiếng vật lộn ở hiện trường, tổ trọng án trở về trụ sở. Ánh đèn neon trắng xanh trong phòng họp hắt xuống gương mặt ai nấy đều phờ phạc.

Phùng Thế Hiên tháo kính càu nhàu:

– “Tưởng hôm nay chỉ khảo sát hiện trường án mạng cũ thôi, ai ngờ chui cái ‘địa ngục giao thông’ đó.”

Lý Gia Nghi rót nước, đưa cho Sở Vy, giọng dịu dàng:

– “Chị uống chút nước , mặt chị trắng bệch .”

Sở Vy khẽ gật đầu, nhưng gì. Hình ảnh đàn ông cao lớn trong bộ đồng phục cứu hỏa, ánh mắt sâu thẳm vẫn còn in hằn trong trí nhớ. Cô lắc nhẹ đầu, ép với tập hồ sơ án mạng đặt bàn.

Trịnh Hạo Khiêm mở máy chiếu, nghiêm giọng:

– “Đây là vụ việc mới. Một t.h.i t.h.ể tìm thấy tại kho hàng cũ, dấu vết cháy xém. Bên cảnh sát hình sự chúng đến , nhưng cần pháp y xác định nguyên nhân tử vong chính xác.”

Sở Vy lập tức thẳng lưng, ánh mắt trở nên lạnh lùng và chuyên nghiệp.

– “Bao giờ đưa t.h.i t.h.ể về phòng pháp y?”

– “Đang đường.” – Hạo Khiêm đáp, “nhưng một chi tiết quan trọng: khu kho hàng trong khu vực chữa cháy của… đội cứu hỏa 3.”

Cả phòng lặng .

Phùng Thế Hiên nhướn mày:

– “Số 3? Đội trưởng hình như là Thẩm Dật Phong đúng ? Hôm nay cũng chính xuất hiện ở vụ t.a.i n.ạ.n ban sáng.”

Tên gọi đó vang lên, tim Sở Vy khẽ chùng xuống. Cô ngờ chỉ vài tiếng, họ tiếp tục giao , để cứu sống, mà là trong một vụ án liên quan đến cái chết.

...

Buổi chiều cùng ngày, cô và đồng đội đến kho hàng bỏ hoang. Mùi khét lẹt của khói, của xăng dầu cháy dở vẫn vương vất trong khí. Và ngay khi bước , đôi mắt cô chạm một bóng lưng quen thuộc.

Thẩm Dật Phong đó, trong bộ đồng phục cứu hỏa, gương mặt nghiêm nghị, đôi mắt sắc lạnh khi báo cáo từ lính quyền.

Khi , ánh mắt vô tình bắt gặp cô.

Không khói bụi, hỗn loạn, tiếng gào thét. Chỉ còn hai ánh giao thứ hai, trong một cảnh khác, nhưng vẫn khiến khí khựng .

Anh khẽ gật đầu, giọng trầm thấp vang lên:

– “Chúng gặp .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngon-lua-va-tro-tan/chap-3-lan-gap-lai-khong-ngo.html.]

Sở Vy im lặng vài giây, đáp bằng giọng điệu điềm tĩnh nhưng khó che giấu nét nghiêm túc:

– “Có vẻ công việc đưa chúng cùng một con đường.”

Cả hai cùng hiện trường, hai thế giới khác – cứu hỏa và pháp y – nhưng lúc , họ buộc phối hợp. Và chính nơi đây, những mối dây ràng buộc vô hình bắt đầu xiết chặt, đưa họ từng bước tiến câu chuyện của .

Bước chân của Tần Sở Vy vang vọng giữa gian loang lổ ánh sáng vàng vọt. Kho hàng cũ im lìm nhưng khắp nơi vẫn vương dấu tích của trận hỏa hoạn. Vách tường loang lổ ám khói, nền đất lẫn tro bụi và mùi hóa chất khét lẹt khiến ngạt thở.

Cô đeo găng tay, ánh mắt sắc bén quét quanh hiện trường. Không cần ai nhắc, từng chi tiết nhỏ – một mảnh thủy tinh vỡ, dấu vết chất lỏng loang gần chân tường, vệt cháy đều – đều lập tức lọt tầm phân tích của cô.

Ở phía xa, lính cứu hỏa vẫn đang thu dọn. Thẩm Dật Phong bước đến gần, mũ bảo hộ kẹp trong tay, ánh mắt bình tĩnh thăm dò.

– “Đám cháy dập tắt khá nhanh. khi tiếp cận, chúng phát hiện một t.h.i t.h.ể kẹt . Khả năng nạn nhân c.h.ế.t khi lửa bùng lên.” – giọng khàn trầm, gọn gàng, rõ ràng.

Sở Vy khẽ ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt thứ hai. Trong tích tắc, cả gian như nén . Cô đáp ngay, chỉ bước đến chỗ tử thi đang phủ tạm bằng tấm bạt màu xám.

Khi tấm bạt kéo , một cơ thể cháy xém hiện lên. Mùi thịt cháy khét lẹt quện khí khiến cả Trịnh Hạo Khiêm và Phùng Thế Hiên đều chau mày. Sở Vy vẫn giữ vẻ lạnh lùng thường trực.

– “Mức độ cháy bề ngoài đồng đều. Có khả năng… nạn nhân tử vong đó.” – cô khẽ , bàn tay đeo găng kiểm tra quanh vùng cổ, nơi còn sót vài vết tụ m.á.u tím bầm.

Gia Nghi đưa thêm dụng cụ. Sở Vy tiếp tục quan sát kỹ:

– “Đây là một vụ t.a.i n.ạ.n thông thường. Vết bầm hình vòng cung, đúng chuẩn dấu siết cổ bằng dây. Nạn nhân sát hại, đó mới đốt xác để phi tang.”

Không gian bỗng im phăng phắc. Những mặt đều cảm nhận sự lạnh lẽo khác thường trong giọng cô.

Thẩm Dật Phong chậm rãi hỏi, ánh mắt vẫn khóa chặt gương mặt lạnh lùng của cô:

– “Cô chắc chứ?”

primrose

Sở Vy ngẩng lên, thẳng . Giọng cô dứt khoát:

– “ là pháp y. chắc trừ khi căn cứ. Và ở đây, căn cứ quá rõ ràng.”

Khoảnh khắc , trong đôi mắt hiện lên một tia cảm xúc khó gọi tên – tán thưởng, hiếu kỳ.

Trịnh Hạo Khiêm chen , phá tan bầu khí:

– “Vậy là chúng đang đối diện với một vụ g.i.ế.c tổ chức. Hỏa hoạn chỉ là màn che mắt.”

Phùng Thế Hiên khoanh tay, huýt sáo khe khẽ:

– “Chà, xem từ t.a.i n.ạ.n ban sáng đến vụ án chiều nay… định mệnh đang trói buộc ai đó .”

Anh cố tình liếc giữa Sở Vy và Dật Phong. Không ai đáp , nhưng trong im lặng, dường như một sợi dây vô hình kéo căng thêm một nấc.

Loading...