Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 73
Cập nhật lúc: 2024-10-20 11:04:25
Lượt xem: 18
Ai không biết còn tưởng cô vừa tiến hành một ca điều trị nạo xương.
Chu Nghiêm Phong: "..."
Anh kéo áo, Lục Mạn Mạn tự nhiên cũng cảm giác được, hơi bực mình nhả hàm răng ra, tự mình kéo áo xuống.
Cô không có tâm trạng gì, nói: "Cảm ơn, làm phiền anh rồi." Chu Nghiêm Phong: "Không có gì."
Sau đó cầm một nắm giấy vệ sinh đi ra ngoài.
Không phải muốn tắm sao, cầm giấy vệ sinh theo làm gì?
Lục Mạn Mạn hận cực.
Một đại tiểu thư nhà giàu độc thân có tiền có sắc, người gặp người thích hoa gặp hoa nở, đi đâu cũng được cánh đàn ông săn đón, hết lần này tới lần khác vấp ngã chỗ một anh già ở thập niên tám mươi, làm sao mà không khiến cô nghiến răng kèn kẹt cho được.
Bề ngoài tỏ vẻ chẳng hề để ý, kỳ thật trong lòng càng không chiếm được lại càng nôn nao.
Cô thả mình xuống đệm mềm, bực bội kéo chăn lên, đột nhiên chợt nhớ ra có gì đó không đúng, anh già tự cho mình giả vờ rất hoàn hảo nhưng giọng nói khàn khàn vừa rồi rõ ràng đã bán đứng tâm tình của anh.
Vả lại đi tắm mang theo giấy vệ sinh để làm cái gì?
Lục Mạn Mạn đột nhiên nghĩ đến một khả năng...
Quả nhiên người đàn ông vốn chỉ tắm rửa có mấy phút, bây giờ nửa tiếng mới trở ra với cơ thể đầy hơi nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/73.html.]
Lúc này Lục Mạn Mạn đã tắt đèn giả vờ ngủ.
Cô chờ đợi trong bóng tối, cho đến khi chiếc đệm bên cạnh chìm xuống, hơi thở của người đàn ông dần trở nên nhẹ nhàng và đều đặn, cô mới lơ đãng trở mình, thoắt cái lăn vào lòng người đàn ông.
Hô hấp của anh cứng lại, rõ ràng đã bị đánh thức.
Lục Mạn Mạn không quan tâm, một bàn tay mềm mại trơn nhẫn trượt xuống áo ngủ, dán lên chiếc eo dù nằm xuống cũng cảm giác được sự mạnh mẽ của anh.
Cô vô thức sờ soạng hai cái. Xúc cảm đúng là thích mê.
Nhưng cổ tay rất nhanh đã bị bàn tay thon dài có lực của người đàn ông nắm lấy, sau đó dùng sức kéo ra.
Lục Mạn Mạn trong lúc ngủ bất mãn khit mũi, hất tay anh ra, lại luồn tay vào, lần này không sờ eo mà chạm xuống dưới.
Nếu nói lần trước Lục Mạn Mạn ngủ lộn xộn là hành vi trong vô thức, vậy lần này đúng là thật sự có dự mưu.
Chu Nghiêm Phong hiển nhiên không đoán trúng kết quả, những tưởng nhiều lắm chỉ lát nữa cô sẽ yên tĩnh, nhưng cuối cùng...
Anh nắm lấy tay cô.
Lực quá mạnh, Lục Mạn Mạn đang ngủ bị đau, vội vàng ném anh ra, trở mình yên tĩnh.
Chu Nghiêm Phong khẽ điều chỉnh nhịp thở trong bóng tối.
Lục Mạn Mạn đưa lưng về phía anh khẽ nhếch môi, quả nhiên sao mà không có phản ứng được...