Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 545
Cập nhật lúc: 2024-11-02 07:58:17
Lượt xem: 2
Chu Nghiêm Phong thấy cô vẫn nhìn mình, ánh mắt yêu thương muốn biết suy nghĩ thật trong lòng anh khiến anh cảm thấy rất ấm áp. Cô đang quan tâm đến anh. Anh kéo tay cô xuống rồi hôn lên lòng bàn tay cô, thật ra anh chỉ cảm thấy hơi khó hiểu, không biết tại sao cô lại đột nhiên nghĩ thông suốt.
Cứ như suy nghĩ trong đầu cô thay đổi từ kênh lý trí sang kênh tình cảm, cô chưa từng nhấn mạnh rằng mình bất đắc dĩ mới không thể quay đầu lại, cũng chưa từng nói nếu không cố nhịn sao có thể tiến lên phía trước. Thậm chí khi anh còn đang chờ câu trả lời của cô, không ngờ cô còn nghỉ ngờ rằng anh thử buông tay để đến với người khác.
Bên ngoài cô nói sẽ không nghĩ đến chuyện rời xa anh, thế nhưng anh thấy cô chẳng có chút thật lòng nào, vì cô hoàn toàn không hiểu rõ rốt cuộc anh muốn gì. Thậm chí anh còn nghi ngờ nếu cãi nhau, cô sẽ đổ hết trách nhiệm rằng họ không thể làm lành lên đầu anh. Cô cho rằng anh quá so đo, nghĩ quá nhiều, sau đó không hề do dự quay người bỏ đi, hoàn toàn vứt bỏ anh.
Chu Nghiêm Phong có cảm giác, khi cô nổi giận đùng đùng nói rằng mình sẽ quay về suy nghĩ cẩn thận nhưng điều anh nói, sau đó tạm biệt anh, đó cũng là lúc sự kiên nhẫn của cô đã đến giới hạn. Anh không mong rằng cô nhanh chóng tìm mình, vì anh đoán rằng cô đã nản lòng với anh. Khi cô đến, anh hơi bất ngờ thế nhưng nhanh chóng nhận ra cô sẽ lại dỗ dành mình như lúc trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/545.html.]
Cô hoàn toàn không nghĩ đến chuyện nghiền ngẫm tâm tư của anh. Cô chỉ muốn nhanh chóng làm lành như vội vàng hoàn thành một nhiệm vụ, chẳng quan tâm đến việc tháo gỡ vướng mắc mà chỉ muốn một kết quả. Lúc đó, anh rất không muốn nhìn thấy cô.
Đương nhiên lúc này không như vậy, giọt nước mắt của cô đã thuyết phục anh, anh cũng được an ủi bởi lời hứa không bao giờ bỏ cuộc, không rời khỏi, cũng chẳng buông tay của cô. Nhưng mới một buổi sáng ngắn ngủi mà cô đã hiểu được mong muốn thật sự trong lòng anh, sao cô hiểu anh quá vậy?
"Ai dạy em?" Cuối cùng Chu Nghiêm Phong khéo léo dò hỏi. Trong lòng Lục Mạn Mạn giật thót. Tim cô đập thình thịch, không phải là sợ việc mình nhận được lời khuyên từ bạn bè, mà là ý trong lời nói của Chu Nghiêm Phong, ai dạy cô? Anh dùng cái gì không dùng, lại dùng từ "dạy"!
Cái đầu nhỏ của Lục Mạn Mạn tương đối thông minh, lúc trước không hiểu tại sao Chu Nghiêm Phong lại làm như vậy, giờ thì cô đã nhận ra, một khi đã thoát khỏi việc trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường, thì cô không cần cân nhắc, lập tức phản ứng lại rằng Chu Nghiêm Phong đang nghĩ chuyện gì.