Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 432
Cập nhật lúc: 2024-10-30 12:01:55
Lượt xem: 2
Chu Bỉnh hôm sau phải đi học rồi, nên vừa về lão phu nhân đã bảo cậu bé đi rửa mặt rồi ngủ. Chu Chi Chi thì đang ngồi chơi đèn lồng hình con cá với ông nội. Trễ thêm một chút nữa, đôi mắt cô bé đã nặng trĩu. Lục Mạn Mạn hôn chúc bé cưng ngủ ngon, sau đó để lão phu nhân ôm cô bé lên ngủ.
Lục Mạn Mạn cũng lên lầu tắm rửa. Chu Nghiêm Phong tuy bận nhưng vẫn gửi thư đều đặn. Rằm tháng Giêng hôm nay cũng có thư. Lục Mạn Mạn chưa kịp mở ra đọc, sau khi tắm rửa xong, cô mới lấy thư từ túi xách ra nằm trên giường đọc.
Trong bức thư thứ hai, anh đã nói rõ về tiền mua xe ô tô kiếm đâu ra. Đầu tiên, anh có trước khoản tiền hai mươi nghìn nhân dân tệ, còn năm mươi lăm nghìn nhân dân tệ còn lại thì vay từ ngân hàng. Anh bảo cô đừng lo cho anh về khoản tiền mượn này, vì văn kiện cải cách tiền lương đã được cấp trên phân phát xuống nội bộ. Nói cách khác, anh sắp được tăng lương, và nếu đúng như anh dự đoán, thì điều kiện sinh hoạt trong tương lai chỉ có hơn chứ không có kém. Lương cũng theo đó mà dâng lên như nước, ít nhất sẽ tăng từ 25% đến 40%.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/432.html.]
Anh còn tính đến kế hoạch trả hết tất cả các khoản nợ trong vòng mười năm. Nhưng anh không nhắc đến khoản chu cấp hàng tháng, trong đó có bao gồm tiền 80 nhân dân tệ mà anh đưa cho Lục Mạn Mạn hàng tháng. Lục Mạn Mạn cũng không lo anh sẽ không trả nổi, nói mười năm nhiều thế thôi chứ cùng lắm đến năm 90 mấy là trả xong hết.
Dù sao lúc này ngân hàng cho vay cũng không tính lãi, còn về phần tiền sinh hoạt ăn uống của anh thì Lục Mạn Mạn thấy anh cũng không tiêu nhiều lắm. Nhìn đơn tiền lương của chồng, cô mới biết anh có nhiều khoản trợ cấp hàng tháng, như chu cấp nhà ở, phương tiện đi lại, tiền đi công tác, đến cả tiền lễ tết cũng có. Tiền mua nhu yếu phẩm hàng ngày hoàn toàn được bao trọn.
Anh chỉ tiêu nhiều tiền khi mua đồ cho cô thôi, chứ bình thường anh cũng không chi tiêu bao nhiêu. Lão phu nhân hay lão gia bên này cũng không cần tiền của anh, vì vậy trợ cấp mỗi tháng đều được tích lại để dùng một lần.
Tuy nhiên, cái kiểu viết thư ngày càng lưu manh của anh là sao đây… Nửa đầu của bức thư là một bản báo cáo nghiêm túc về cuộc sống sinh hoạt hàng ngày, còn nửa sau thì chứa đầy đủ các cảm xúc như nhớ nhung, yêu thương và khen ngợi cô. Khi khen ngợi, anh còn không ngần ngại nói rằng từng sợi tóc của cô đều mang đến hương vị làm say đắm lòng người.