Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 315

Cập nhật lúc: 2024-10-28 19:57:48
Lượt xem: 7

"Cảm ơn em, Mạn Mạn." 

Lục Mạn Mạn không ngờ rằng trước đây Chu Nghiêm Phong vừa lạnh lùng vừa khó trêu chọc, nhưng sau khi anh rơi vào lưới tình thì vẫn giữ bộ dạng như vậy trước mặt người ngoài. Tuy nhiên, đối với cô thì hoàn toàn khác. Anh nghe lời cô, dù cô tặng cái gì thì trong mắt anh đều là vật duy nhất, thể hiện sự yêu thích và vui vẻ không thể nói hết.

Lục Mạn Mạn xoa eo anh: "Anh thích là được rồi." Cô như chợt nhớ ra điều gì: "Em tìm anh còn có việc khác." 

Chu Nghiêm Phong hỏi: "Việc gì cơ?" 

Lục Mạn Mạn đáp: "Anh đến phòng sách chờ em." Cô đi xuống lấy túi xách.

Chu Nghiêm Phong đợi cô ở phòng sách, cởi áo khoác rồi cẩn thận gấp gọn lại, trìu mến mân mê nó. Khi Lục Mạn Mạn bước vào phòng sách, nhìn thấy dáng vẻ không có tiền đồ của anh, cô không nhịn được mà muốn cười, đùa rằng: "Đến mức như vậy sao, chỉ là bộ quần áo thôi."

Chu Nghiêm Phong bước tới, trả lời: "Còn phải xem là ai tặng nó chứ." 

Lục Mạn Mạn trợn mắt nhìn anh, cảm thấy anh ngày càng khéo miệng.

Sau đó, cô lấy từ trong túi ra hai xấp tiền mặt rồi để lên bàn của anh. Nụ cười trên mặt Chu Nghiêm Phong lập tức biến mất. Anh xoay người cô lại, hỏi: "Ý của em là gì?" 

Lục Mạn Mạn vẻ mặt vô tội, trả lời: "Trả tiền anh chứ sao." 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/315.html.]

"Ba nghìn tệ trước đó với bảy nghìn tệ tổng cộng là mười nghìn tệ." 

Cô đẩy đẩy sợi dây chuyền vàng trên cổ của mình, nói: "Em còn khá thích sợi dây chuyền này, em sẽ không trả lại nó cho anh, nên em có ý định định giá nó ra tiền rồi trả anh. Em đã hỏi thăm giá vàng bây giờ rồi, khoảng năm sáu mươi tệ. Đây là sợi dây chuyền mà lão thái thái tặng cho con dâu, ý nghĩa không giống nhau nên em không định giá dây chuyền theo giá vàng hiện tại nữa. Em sẽ trả góp cho anh mười nghìn tệ."

Vậy là tổng cộng cô sẽ trả cho anh hai mươi nghìn tệ.

Chu Nghiêm Phong nhìn cô không chớp mắt, hỏi: "Ban nãy em tặng tôi quà, ý là muốn tính toán rõ ràng với tôi?" 

Lục Mạn Mạn lý do đầy đủ: "Quà tặng là quà tặng, trả tiền là trả tiền. Em không thể cứ dựa vào anh mãi được." 

"Em không phiền tôi, em cũng không cần phải tính toán rõ ràng với tôi như vậy." 

"Phải rõ ràng chứ." Lục Mạn Mạn nhăn mặt, nói: "Anh làm em đau rồi." 

Cuối cùng, Chu Nghiêm Phong mới buông cô ra, thỏa hiệp nói: "Tôi giúp em tiết kiệm vậy." 

"Không cần đâu." 

Lục Mạn Mạn không để tâm đáp: "Thật sự em cũng không thiếu chút tiền này." 

Sau đó, cô nói với anh: "Việc của anh, em ra ngoài trước." 

Loading...