Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 286
Cập nhật lúc: 2024-10-26 18:12:59
Lượt xem: 5
Anh muốn nói thẳng ra là cô là người vô tình m.á.u lạnh, nhưng nghĩ lại thì thấy nói như vậy không hay cho lắm nên đành cân nhắc thay đổi từ ngữ một chút cho phù hợp với hoàn cảnh: "Nhiều lúc em hơi hà khắc với người khác, nhưng lại đối xử với Chi Chi rất tốt, có lễ vì nó là trẻ con nên em sẵn sàng thể hiện tính cách của mình một cách chân thật mà không hề đề phòng."
"Vậy thì sao em không thử đối xử với chị của em nhẹ nhàng bằng một vài phần khi em đối xử với Chi Chi thôi? Tính tình của cô ấy, em là em gái hẳn là rõ ràng hơn ai khác... Chị em là kiểu người nhu nhược yếu đuối, không có khả năng gây hại tới bất kì ai, giống như một bông hoa trong lồng kính cần có sự chăm bẫm mới có thể sống sót được. Còn em thì trái ngược hoàn toàn, vừa mạnh mẽ vừa có bản lĩnh, dám nghĩ dám làm, chỉ cần em đối với chị gái mình tốt một chút thì cô ấy sẽ toàn tâm toàn ý mà đối tốt với em."
Anh dùng ánh mắt tha thiết mà nhìn cô, nói ra hết những lời muốn nói.
Nhưng Lục Mạn Mạn không có ngốc đến độ anh chỉ mới nói vài hai ba câu đã mê hoặc được: "Vậy mà anh còn dám nói bản thân không có tâm tư gì? Thay vì nói thẳng chuyện này ra luôn ngay từ đầu thì anh lại không nói, bày đặt vẽ chuyện nói vòng vo nửa ngày trời cái gì mà ràng buộc xã hội... Mục đích thật sự của anh cũng chỉ có tới thế này mà thôi!"
Chu Nghiêm Phong: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/286.html.]
Chuyện đã qua Lục Mạn Mạn không muốn so đo với anh, thế nên vừa quay đầu đã nói ngay: "Anh chắc chắn biết rõ chuyện đã xảy ra với chị của em, đúng chứ? Rõ ràng chị ấy là một đại tiểu thư, vì sao đột nhiên lại không trở nên tự ti như vậy, hôm nay còn nói rang chị ấy không đủ tốt, tìm đối tượng cũng e ngại vì bản thân không xứng với người ta."
Chu Nghiêm Phong sau khi nghe xong như thể bị đả kích, xoay mặt qua một bên, trên mặt hiện rõ tâm phiền ý muộn: "Không biết, cũng không quan tâm."
Lục Mạn Mạn còn không trị được anh ư? Cô bò tới bên cạnh anh, ở bên tai anh thổi một hơi, thì thào hỏi: "Hai người thật sự không có gì thật?"
Quả nhiên Chu Nghiêm Phong không có phản ứng, cô còn chưa hoàn toàn nói dứt câu, anh đã không cần suy nghĩ mà chắc nịch khẳng định: "Không hề có!"
Lục Mạn Mạn cười khẽ: "Vậy sao? Thế mà em lại cảm giác là có..." Rồi cô nói tiếp: "Một người như chị của em, từ khi có hôn ước hẳn là chị ấy nhất định đã coi anh như một người chồng tương lai đáng tin cậy.