Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 277
Cập nhật lúc: 2024-10-26 18:07:52
Lượt xem: 12
Anh muốn chính miệng nói cho cô biết anh đã sớm động lòng khi cô lăn vào lòng anh mỗi đêm, khi cô dùng những bài tình ca trêu chọc anh, khi cô mỉm cười chơi cùng bọn nhỏ, thậm chí ngay cả khi cô khí thế hừng hực dũng cảm đứng ra vì chị gái. Tóm lại anh đã sớm thần phục dưới váy cô, chỉ mong cô đừng coi lời thổ lộ của anh như gió thoảng mây bay, chỉ mong cô nghiêm túc một chút thử ở bên anh, chỉ cần thử một lần cũng được.
Cô không cần.
Chu Nghiêm Phong biết rõ trong chuyện tình cảm giữa hai người không có quan hệ bình đẳng thì sẽ có hậu quả như thế nào. Cô có thể tùy ý làm ảnh hưởng cảm xúc của anh, tùy ý nắm hỉ nộ ái ố của anh trong tay, thậm chí người hung dữ như cô ngoại trừ việc tức giận thì cũng là một loại thủ đoạn kích thích anh. Việc anh nên làm lúc này là lập tức tránh xa cô, đừng để cô làm ảnh hưởng đến cảm xúc, đừng tiếp tục trầm luân trong trò chơi tình ái như gần như xa của cô.
Anh đặt chăn bông sang một bên, rời khỏi giường không nói lời nào, mở cửa rời đi.
Nhưng trên thực tế, anh lại cúi xuống dùng hai tay giữ vai cô, dùng sức lật cô lại, không có một câu dư thừa mà cúi đầu hôn lên miệng cô.
Lục Mạn Mạn sửng sốt một lát rồi từ chối nụ hôn.
Chu Nghiêm Phong lập tức lấy lòng hôn tóc cô, hai má cô, ngón tay cô, rồi sau đó lại hôn xuống cổ cô. Cô nằm im, vẻ mặt lạnh lùng. Anh trầm mặc tiếp tục hôn xuống dưới...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/277.html.]
Buổi chiều bà Chu đưa Lục Mạn Mạn đi bệnh viện.
Chu Nghiêm Phong gọi Tiểu Từ lái xe qua rồi để Tiểu Từ rời đi.
Bà Chu nhìn lòng bàn tay anh loáng thoáng có vết máu, nghi hoặc nói: "Nghiêm Phong, con muốn lái xe ư, tay con..."
Lục Mạn Mạn nghỉ trưa xong rất có tinh thần, chạy qua vô cùng thân thiết kéo lấy cánh tay anh lắc lắc, nói chuyện với anh cũng đặc biệt ân cần: "Anh bị thương còn muốn trổ tài lái xe cái gì. Nghe lời đi. Em và mẹ đã thương anh như vậy thì anh cũng phải tự thương bản thân mình, đừng chuyện øì cũng không để ý."
Ánh mắt cô lưu luyến dừng trên môi anh. Chu Nghiêm Phong không nhịn được thẹn đỏ mặt nhưng trong lòng lại rất thích dáng vẻ ôn nhu săn sóc của cô, nhẹ nhàng cầm tay cô rồi quay mặt đi.
Anh "ừ" một tiếng đáp lại: "Nghe lời em."
Lục Mạn Mạn cười ngoắc tay gọi Tiểu Từ trở về.
Lúc lên xe bà Chu vốn định ngồi ở phía sau cạnh con dâu nhưng Chu Nghiêm Phong đã mở cửa ghế hành khách trước cho bà: "Mẹ, mẹ ngồi ở ghế trước nhé, ở phía trước ít bị say xe hơn."