Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 235
Cập nhật lúc: 2024-10-25 13:01:17
Lượt xem: 9
Bà cụ càng nghĩ càng đúng: "Chẳng phải Nghiêm Phong nói cô ấy ở bên ngoài cũng bận sao, xem ra hai người đều có lòng sự nghiệp mạnh mẽ, tuy hai người bận rộn đều không lo được gia đình lắm, nhưng cũng có thể nói bọn họ là cùng một loại người, Nghiêm Phong tán thưởng cô ay thích cô ấy, không chừng bọn họ càng hợp nhau hơn... Khuôn mẫu hôn nhân đâu phải không hề thay đổi, chỉ cần bọn họ tốt đẹp, thì chúng ta yên lòng thôi."
Ông cụ cảm thấy chỗ nào đó không đúng, vẫn đang ngẫm nghĩ.
Bỗng nhiên ông ấy kề sát cạnh tai bà cụ nói: "Hay là tôi lén lút lên lâu coi thử bọn họ có ngủ chung một phòng không."
Bà cụ cau mày: "Ông đều từng tuổi nào rồi, không xấu hổ sao?"
Ông cụ: "..."
Ông ấy thấy sự khinh bỉ trong mắt bạn già, vội vàng chui vào tấm chăn ôm lấy người dỗ dành: "Đúng đúng đúng, bà đều nói đúng, chúng ta không thể làm chuyện già mà không đúng đắn!"
Bà cụ biết ông ấy trong mắt người ngoài có vẻ như uy nghiêm biết chừng nào, thật ra lớn tuổi rồi còn bộp chộp, y hệt thằng nhóc già nua.
Nhưng bà ấy vẫn không nhịn được bị ông ấy chọc cười, sau đó nương tựa sang đó.
Lục Mạn Mạn tắm rửa xong trong phòng rửa mặt trở về phòng ngủ ngồi trước bàn trang điểm sấy tóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/235.html.]
Chu Nghiêm Phong canh giờ bước vào, liếc mắt về phía cô, cô kiếm được tiền đổi bộ váy ngủ tơ tằm cao cấp, chất vải mỏng manh phác họa đường cong cơ thể, dáng vẻ ngồi ở đó còn tản mạn lười nhác hơn ngày thường.
Anh đi sang đó nói một cách rất tự nhiên: "Để tôi."
Anh đưa tay cầm lấy máy sấy.
Lục Mạn Mạn vô ý nhìn về phía khe cửa, thật ra cô muốn nói phải chăng anh diễn sâu quá rồi không, với tính cách lý trí lạnh nhạt như anh, giữa hai vợ chồng có thể tôn trọng nhau đã đủ lắm rồi, có cần phải diễn tình sâu đằm thắm không.
Ăn cơm xong còn chùi miệng cho cô, cô trông thấy thoáng chốc ông cụ nhìn được há hốc mồm, đồ ăn trên đôi đũa đều đã sắp rơi xuống.
Bà cụ cũng ngập tràn nghi ngờ nhìn con trai hết vài lần, hình như không biết đó có còn phải con trai của bà ấy nữa không.
Cho nên đến nỗi này không?
Lục Mạn Mạn nghĩ tới một khả năng, đưa máy sấy trong tay ra: "Làm đi." Sau đó cô cam gương lên.
Vẻ mặt của Chu Nghiêm Phong trong gương lạnh nhạt, rũ mắt xuống, tuy động tác trên tay không thạo vụng về, nhưng cẩn thận nhẹ nhàng, dường như sợ làm phỏng cô, trước tiên là dùng mu bàn tay thử nhiệt độ điều chỉnh tốt khoảng cách của máy sấy, sau đó mới nắm một chùm tóc của cô lên thổi, vì là tóc xoăn, anh còn rất thông minh quấn tóc vào ngón tay thổi xuôi.