Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 173
Cập nhật lúc: 2024-10-24 14:10:25
Lượt xem: 12
Chu Nghiêm Phong làm một màn trình diễn tốt, không khí kéo theo. Cuối cùng Chu Bỉnh không nhăn nhó nữa, kéo một bài đàn tỳ bà đất yêu dấu của tôi, còn diễn tấu một bài hát với em gái, từng điệu múa hợp tác bài hát mẫu giáo, dì Điền cũng đến một bài hát Nam Nê Loan.
Tất cả mọi người biểu diễn xong, sau đó đồng loạt nhìn về phía Lục Mạn Mạn.
Ánh mắt Chu Nghiêm Phong nhìn cô cực kỳ sâu Xa.
Lục Mạn Mạn: "..."
Rốt cục cô đã hiểu được cái gì gọi là tự đào hố để nhảy xuống. Cô muốn chọn một bài hát nào đó không quá phổ biến nhưng không muộn hơn thời đại này?
Cô đã chọn một bài hát nước ngoài.
Chính xác mà nói là một bài hát nóng bỏng, lời bài hát vô cùng nóng bỏng, nhưng dù sao cũng không có ai nghe hiểu được đúng không.
Lục Mạn Mạn là một tuyển thủ karaoke cấp 10 rất tự tin trong ca hát, thoải mái đứng lên, hai tay làm động tác giả xách làn váy lên, khom lưng cúi đầu nói: "Tiếp theo tôi sẽ mang đến cho mọi người một bài hát tiếng Anh Lionally."
Chu Chi Chi hưng phấn võ tay, dẫn theo một tràng pháo tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/173.html.]
Tiết tấu bài hát này cũng nhẹ nhàng vui vẻ, giọng hát của Lục Mạn Mạn ngọt ngào, mỗi người đều rất say mê, trên mặt Chu Nghiêm Phong mang theo ý cười.
Hát đến lúc sau, Lục Mạn Mạn đi tới phía sau Chu Nghiêm Phong, hai tay nhẹ nhàng đặt lên vai anh, cô cúi xuống nghịch ngợm nhìn anh: ". . Lionally (cố ý) You you you make me fall for you (bạn bạn bạn để cho tôi bị mắc kẹt sâu trong bạn) k (tôi điên) oh -okay how crueland kind of you (oh - ok, bạn thực sự là cạm bẫy tàn nhẫn và ngọt ngào)..."
Mắt thường cũng có thể nhìn thấy mặt Chu Nghiêm Phong đỏ lên, giống như uống quá nhiều rượu vậy.
Nhưng anh đã lấy cớ lái xe nên không uống rượu.
Lục Mạn Mạn nghi ngờ có phải người đàn ông này nghe hiểu lời bài hát không, vì thế sau khi hát xong cô lập tức mượn danh nghĩa quan tâm đến hỏi han: "Đồng chí Chu Nghiêm Phong, sao mặt anh đỏ thế?"
Chu Nghiêm Phong lờ đi ánh mắt đăm đăm kế bên: "Nóng."
Làm gì nóng đến mức mặt đỏ như vang thế kia, xạo ke.
Lục Mạn Mạn dễ gì tin, có điều cô biết tên này tiếc lời như vàng, nếu đã không muốn nói thì đến bộ trưởng bộ ngoại giao cũng bó tay, vì thế cô không thèm hỏi nữa, thay vì lãng phí thời gian trên người anh ta không bằng hưởng thụ bữa đi ăn ngoài trời này còn hơn.
Có thể thấy tất cả mọi người đều ưu chuộng hình thức liên hoan này, Chu Bỉnh, Chu Chỉ Chi và dì Điền tất nhiên là không cần phải nói rồi, nhưng đặc biệt là Chu Nghiêm Phong trông cũng rất hưởng thụ.