Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 115
Cập nhật lúc: 2024-10-21 10:17:26
Lượt xem: 15
Ngay khi trong lòng Lục Mạn Mạn vừa thấy ấm áp, lại nghe thấy anh nói: "Còn nữa, nhà là nơi để nghỉ ngơi..."
Đến rồi đến rồi. Quả nhiên tránh được mùng một chứ không tránh được mười lăm.
Lục Mạn Mạn chắp hai tay quỳ xuống. suýt chút nữa giơ ba ngón tay lên trời thê: "Em biết mình sai rồi, em hứa sau này sẽ không bao giờ kinh doanh ở nhà nữa!"
Chu Nghiêm Phong hình như thấy cô có thái độ nhận lỗi tốt đẹp, cho nên im lặng một lát rồi gật gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
Anh đi về phòng tắm tắm rửa, tắm xong cũng chưa trở về phòng mà đi thẳng vào phòng sách, lại tiếp tục làm việc đến nửa đêm.
Cuối cùng Lục Mạn Mạn cũng nhận được tin tức về căn nhà gỗ kia, trong đầu chỉ nghĩ đến cách lấy lại căn nhà như thế nào, còn về việc người chồng được hời có về phòng ngủ hay không, khi nào quay lại khi nào rời đi, nào còn tâm tư quan tâm đến nữa.
Ngày hôm sau cô dậy sớm, luôn muốn đi xem nhà trước, kết quả vừa đặt chân xuống đất, lòng bàn chân đã nhói lên, ngón chân co quap lại vì đau.
Đau quá, hận không thể co chân lại.
Kết quả là Lục Mạn Mạn đã thành thật ở nhà may ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/115.html.]
Trong khoảng thời gian này Chu Nghiêm Phong cũng không về nhà, cho đến khi chân của Lục Mạn Mạn cuối cùng đã đỡ hơn chút, vào cái ngày có thể xuống đất đi đường, anh mới quay về.
Hôm đó Lục Mạn Mạn cũng dậy sớm, ăn sáng rồi trang điểm xong đang định ra ngoài, chiếc xe jeep màu xanh ô liu đã đậu ngoài đại viện, Chu Chi Chi vừa được anh trai dẫn đi nghe tiếng Anh nghe thấy tiếng động của chiếc xe ở bên ngoài, bèn giãy khỏi tay anh trai chạy đến cửa sổ để nhìn một chút, sau đó không ra ngoài đón, mà chạy đến bên cạnh Lục Mạn Mạn trước rồi nói với cô: "Thím ơi, thím, chú cháu đã về rồi!"
Lục Mạn Mạn nhướng mày, đúng lúc, vừa hay bảo Tiểu Từ đưa cô ra ngoài, ngồi trên xe hơi không dễ chịu, nhưng xe bốn bánh vẫn tốt hơn cô đi bằng hai chân ra ngoài để chen lấn xe buýt.
Cô cúi người vỗ vỗ cái m.ô.n.g nhỏ của con nhóc này: "Đi nói với chú của cháu, bảo Tiểu Từ đừng lái xe đi."
Chi Chi tuân lệnh vội vàng chạy đi.
Chu Nghiêm Phong vừa đi cửa đã thấy cháu gái nhỏ chạy tới đón, vừa chạy vừa bi ba bi bô kêu lên: "Chú ơi, chú ơi!"
Chu Nghiêm Phong trong lòng thấy ấm áp, cúi người bế cháu gái nhỏ lên, đang vui vẻ thân thiết với cháu gái nhỏ, kết quả là cháu gái nhỏ lại lắc lắc bả vai của anh rồi nói: "Chú ơi, chú ơi, đừng để cho anh Tiểu Từ đi, hôm nay thím muốn đi ra ngoài, thím bảo cháu nói với chú, để anh Tiểu Từ đưa thím đi!"