Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Một Ngày Trước Hôn Nhân Hủy Diệt: Ta Trở Lại Rồi - 2204

Cập nhật lúc: 2025-06-02 01:17:47
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa bước vào phòng, ánh mắt Cố Nguyệt Hoài lập tức bắt gặp hai chàng trai trẻ đang ngồi chuyện trò sôi nổi với Yến Thiếu Ly. Cả hai đều toát lên vẻ chững chạc, phong thái quân nhân được rèn giũa kỹ lưỡng, nét mặt cởi mở, khi cười để lộ hàm răng trắng đều, khiến người nhìn có cảm giác gần gũi, thân thiện. Rõ ràng họ là người quen cũ của anh em Yến gia, mà mối quan hệ hẳn không đơn thuần.

Yến Thiếu Ly vừa liếc mắt thấy bóng dáng hai người bước vào, liền mừng rỡ đứng dậy, vui mừng gọi một tiếng :

“Anh cả, chị dâu, hai người về rồi!”

Yến Thiếu Ly gọi người khiến cả hai thanh niên đang vui vẻ nói cười bỗng chốc như bị một dòng điện chạy qua, lập tức bật dậy, đôi mắt chợt nhuốm một tầng đỏ hoe. Trong đó thậm chí còn có một người không nén được xúc động, vội đưa tay áo lung tung lau nước mắt, sau đó mới nghẹn ngào gọi:

“Anh ba!”

Hàng mày kiếm của Yến Thiếu Ngu khẽ động, đáy mắt dường như có tia sáng ấm áp vừa lướt qua, ánh lên một cảm xúc ôn hoà:

“Lớn cả rồi, mà còn mau nước mắt như vậy.”

Nghe Yến Thiếu Ngu trách nhẹ, hai người vội bước nhanh tới, không nói thêm lời nào, chỉ ôm chầm lấy anh, bàn tay đập nhẹ lên lưng như phát tiết sự lo lắng suốt thời gian qua.

Ở bên cạnh, vành mắt Yến Thiếu Ly cũng đỏ lên, giọng nhỏ như lẩm bẩm với chính mình:

“Anh Lăng Gia và anh Vĩ Cần vẫn như xưa, không khác gì... chỉ có anh cả là đã thay đổi.”

Nga

Nghe được lời này, Lăng Gia cùng Kỷ Vĩ Cần nhấp nhấp khóe miệng, trong mắt thương cảm càng tăng thêm vài phần.

đều xuất thân từ gia đình quân nhân gốc ở thủ đô. Khác với đám con cháu đại viện như Tống Kim An hay Phan Nhược Nhân, họ không được tự do lớn lên trong nhung lụa mà bị nghiêm khắc đưa vào quân đội rèn luyện từ sớm. Những năm tháng thanh xuân họ trải qua đều là mồ hôi, kỷ luật và thao trường. Sở dĩ cùng Yến Thiếu Ngu thân thiết, cũng chính là vì đều đã từng ở quân khu thứ 8 lăn lộn, từng là đồng đội, là anh em kề vai sát cánh, là những người... đánh ra tình cảm, tình cảm ấy lại vì trải qua nhiều lần cùng nhau vượt gian khổ mà càng ngày càng trở nên bền chặt, mật thiết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mot-ngay-truoc-hon-nhan-huy-diet-ta-tro-lai-roi/2204.html.]

Yến Thiếu Ngu nhướn nhẹ mày kiếm:

Lăng gia và Kỷ Vĩ Cần nhất thời sững người, thần sắc từ ngỡ ngàng chuyển thành vui mừng. Trong trí nhớ của bọn họ, từ khi Yến gia xảy ra biến cố, Yến Thiếu Ngu đã không còn cười, tính tình trở nên lạnh lùng, đừng nói là nói lời nói vui đùa kiểu này, bình thường nói chuyện chính là có thể không nói sẽ không nhiều lời một chữ. 

Hiện tại .... anh ba của họ giống như đã trở về. Lại là Yến gia đại thiếu kiệt ngạo khó thuần, tự phụ kiêu ngạo.

Anh em cùng nhau bao lâu, sao Yến Thiếu Ngu có thể không nhìn ra họ đang suy nghĩ gì, song anh không giải thích, cũng không nhắc lại chuyện cũ. Chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên vai Cố Nguyệt Hoài, kéo cô đứng gần thêm một chút, giọng nói trầm thấp mà nghiêm túc vang lên:

“Giới thiệu với hai cậu một chút. Đây là Cố Nguyệt Hoài – người yêu của anh, hiện là quân y thuộc quân khu 8.”

Sắc mặt Lăng Gia và Kỷ Vĩ Cần đồng loạt nghiêm lại. Hai người lập tức đứng thẳng người, dứt khoát đưa tay chào theo quân lễ, giọng dõng dạc:

“Chị dâu!”

“Chị dâu!”

Bộ dáng của hai người khiến Cố Nguyệt Hoài bất giác nhớ lại những việc ở quân khu 8. Khóe môi khẽ cong, cô nhẹ nhàng gật đầu đáp lễ.

Trong ánh mắt hai người đàn ông, thoáng hiện lên sự kinh ngạc rồi hóa thành cảm thán sâu sắc. Không ngờ, anh ba nhà họ xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, mà lại cưới được một cô gái vừa xinh đẹp lại vừa là quân y . Quả thật là có phúc !

Hai người đều là quân nhân. Mà những người lính đối với quân y, từ trước tới nay luôn mang theo một thứ tình cảm đặc biệt – không chỉ là sự kính trọng dành cho chuyên môn và cống hiến âm thầm nơi hậu tuyến, mà còn là sự biết ơn xuất phát từ tận đáy lòng. Bởi lẽ giữa nơi đầu sóng ngọn gió, người cầm s.ú.n.g đối mặt kẻ thù, còn quân y thì chống lại lằn ranh sinh tử. Chính vì thế, trong lòng họ, sự tôn trọng dành cho Cố Nguyệt Hoài không chỉ đơn thuần là vì cô là người yêu của anh ba, mà còn bởi vì bản thân cô, bởi vì thân phận đáng để bỏ thêm vài tầng kính phục của cô.

Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài dừng lại trên gương mặt của hai người thanh niên trước mặt, ánh mắt họ sáng trong, thần sắc chân thành, chất chứa một tia tò mò hiển nhiên không mang địch ý. Cô lặng lẽ đánh giá, cũng nhận ra thiện cảm và sự thân thiện ẩn sau nụ cười kia. Thế nhưng, trong lòng lại dâng lên một thứ cảm xúc phức tạp .

Loading...