Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Một Ngày Trước Hôn Nhân Hủy Diệt: Ta Trở Lại Rồi - 2199

Cập nhật lúc: 2025-05-31 09:30:44
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trình Lăng cười ha ha, sau khi biết thân phận của Thiếu Ngu, giọng anh ta thân mật hẳn lên:“Nói ra thì cũng là cái duyên. Tôi quen biết Cố đồng chí là nhờ em gái anh — Thiếu Đường. Hồi đó…”

Vừa nói, Trình Lăng vừa kể lại chuyện cũ với giọng điệu nhẹ nhàng, chỉ dăm ba câu đã khái quát lại hết.

Cố Nguyệt Hoài hơi nheo mắt, khẽ liếc nhìn Trình Lăng, cô đã quên ... còn chuyện này.

Lần đầu cô và Trình Lăng gặp nhau, Yến Thiếu Ngu thậm chí còn không biết có một người tên "Cố Nguyệt Hoài" tồn tại , vô tình cứu được Thiếu Đường có thể xem như là có duyên , nhưng cô còn biết Thiếu Đường còn có một người anh trai tên "Yến Thiếu Ngu". Nếu nói từ Thiếu Đường mà biết ra được thân phận của Thiếu Ngu, thì lại quá khiên cưỡng. Với trạng thái của cô bé lúc ấy, gần như hoàn toàn không có khả năng. Chuyện này ở trong mắt Yến Thiếu Ngu nói thế nào cũng rất đáng ngờ.

Cố Nguyệt Hoài mím môi, vốn định cắt ngang câu chuyện, nhưng lại nghĩ đến việc hai người sắp nên vợ thành chồng, đời này sẽ còn đồng hành dài lâu — liệu có có nên tiếp tục giữ bí mật với anh hay không ?

Dù sống lại một đời, là bí mật lớn nhất trong lòng cô. Là chấp niệm, cũng là oán hận. Cô chưa từng nghĩ sẽ để lộ bí mật này cho bất kỳ ai, kể cả anh.

Cô nhất định phải g.i.ế.c Điền Tĩnh, đến lúc đó, anh .... có thể hiểu cho cô sao ?

Hạt giống thù hận trong lòng đã bén rễ quá sâu, sớm biến thành dây leo siết lấy cả trái tim và lý trí. Không có một ngày nào mà cô không tưởng tượng đến cảnh chính tay kết thúc mạng sống của Điền Tĩnh. Sau khi trọng sinh tuy một ít việc đã thay đổi khỏi quỹ đạo vốn có của nó, nhưng đối mặt với Điền Tĩnh cô vẫn nhiều lần vấp phải trắc trở như cũ, còn chưa thể xuống tay kết thúc hoàn toàn thù hận này.

Nghĩ đến đó, nàng chợt nhớ đến Yến Thiếu Ngu của kiếp trước.

Cô bất giác nhớ đến Yến Thiếu Ngu của kiếp trước.

Lúc đó, cô chỉ còn là một thân xác trống rỗng, sống không khác gì cái bóng, ngày ngày đờ đẫn tồn tại, bị oán hận hành hạ đến mức héo mòn. Là anh, là chính anh — vẫn lặng lẽ ở bên, không hỏi, không phán xét, chỉ kiên trì lắng nghe, ôm lấy cô bằng lòng kiên nhẫn gần như là vô hạn. Mối quan hệ của họ khi ấy không có danh phận, nhưng lại có thứ gắn bó sâu hơn cả tình yêu — một loại kết nối bằng lòng tin, bằng thấu hiểu đến tận cùng.

Quả nhiên, vừa nghe xong câu chuyện của Trình Lăng, ánh mắt Yến Thiếu Ngu liền xuất hiện một tia nghi hoặc rất sâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mot-ngay-truoc-hon-nhan-huy-diet-ta-tro-lai-roi/2199.html.]

Anh quay sang nhìn Cố Nguyệt Hoài, nhưng cũng không ở trước mặt Trình Lăng nói ra nghi vấn của mình, chỉ mỉm cười khách khí với Trình Lăng:

“Thì ra là như vậy. Cảm ơn đồng chí Trình Lăng khi đó đã không quản hiểm nguy ra tay giúp đỡ. Nếu không có anh, có lẽ tôi đã không thể gặp lại Thiếu Đường… và cũng không thể gặp Nguyệt Hoài.”

Trình Lăng lập tức xua tay, vẻ mặt vừa khiêm tốn vừa áy náy:

“Tôi có giúp đỡ được gì đâu, lúc ấy Cố đồng chí mới thật sự là không sợ hiểm nguy, cô ấy nhìn thấy Thiếu Đường bị bọn bắt cốc khống chế, liền không sợ nguy hiểm, không do dự lao vào giằng lấy Thiếu Đường khỏi tay bọn bắt cóc cùng hung cực ác đó. Vì yêu anh mà cô ấy có thể liều mạng đến thế. Gặp Cố đồng chí, tôi mới chân chính hiểu được, thế nào là yêu ai yêu cả đường đi. Cô ấy đối với anh quả thực đúng là tình sâu nghĩa nặng.”

Yến Thiếu Ngu khẽ ừ một tiếng, cúi đầu nhìn Cố Nguyệt Hoài, đèn đường bỗng nhiên sáng, ánh sáng nhạt xẹt qua gương mặt thâm thuý của anh.

Yến Thiếu Ngu không đáp, chỉ khẽ “ừ” một tiếng, cúi đầu nhìn người con gái bên cạnh mình. Đúng lúc ấy, đèn đường bật sáng, ánh sáng vàng nhạt lướt qua gương mặt anh, làm nổi bật lên những nét thâm trầm và cả một thứ dịu dàng đang bị kìm nén trong đáy mắt.

“Hiện tại hai người đã có thể nắm tay đi cùng nhau, còn sắp tổ chức tiệc cưới, thật lòng tôi thấy vui mừng thay. Mong hai người hạnh phúc trọn đời.”

Trình Lăng cười, trong mắt là một tia hâm mộ chân thành — chẳng biết khi nào mình mới tìm được người để cùng nắm tay đi hết cuộc đời.

“Cảm ơn.” Yến Thiếu Ngu mỉm cười, âm thanh có chút lạnh lùng nhưng lại không khó để phát hiện ra trong đó ẩn chứa cả niềm sung sướng hạnh phúc.

Trước khi chia tay, Cố Nguyệt Hoài tiện thể hỏi về Lý Hướng Tiền.

Nhắc tới cái tên ấy, Trình Lăng khẽ nhíu mày:

Nga

“Anh ấy thì không sao, nhưng Chung Linh sắp bị cưỡng chế trục xuất khỏi đây rồi. Gần đây cô ấy bị triệu lên đồn công an liên tục, thể xác tinh thần đều kiệt quệ, mấy hôm nay không còn đến lớp học ban đêm nữa."

Nghe vậy, Cố Nguyệt Hoài không nói thêm gì, cùng Yến Thiếu Ngu rời khỏi Hoàng Oanh Công Xã.

Loading...