Chiến công của đơn vị 168 dưới quyền chỉ huy của Yến Thiếu Ngu rực sáng đến mức khiến cả chiến trường phải ngước nhìn. Những trận đánh của họ không chỉ khiến quân địch thiệt hại nặng nề mà còn gieo rắc nỗi khiếp sợ đến tận hậu phương của M quốc.
Nhưng cũng chính vì lẽ đó, đơn vị 168 trở thành mục tiêu hàng đầu trong sổ đen của Bộ chỉ huy M quốc. Với chúng, đây không còn là một đơn vị thông thường, mà là cái gai nhọn khoét sâu vào niềm kiêu hãnh của một kẻ xâm lược, là mối đe dọa trực tiếp đến toàn bộ cục diện mặt trận phía Tây. Quân địch không giấu nổi sự căm giận: hận không thể ngay lập tức cắt đứt mũi tiến công ấy, xóa sổ từng người khỏi bản đồ chiến sự.
Trong suốt nửa năm, M quốc nhiều lần tổ chức các cuộc càn quét quy mô lớn nhằm áp sát tiền tuyến, nhưng đều bị chặn đứng. Lực bất tòng tâm, cộng thêm sức ép từ thượng tầng, khiến chúng ngày một nóng ruột và hung hăng. Cuối cùng, kẻ địch đưa ra một quyết định liều lĩnh đến tuyệt vọng: tập trung toàn bộ binh lực còn lại, mở trận đánh tiêu diệt có tính chất quyết định.
Đêm ấy không trăng, gió từ khe núi thổi về lạnh buốt như cắt. Khi pháo sáng còn chưa kịp rạch lên bầu trời, thì chiến địa đã rung chuyển bởi tiếng nổ rền như sấm — báo hiệu trận tập kích bất ngờ của M quốc bắt đầu. Không còn bất kỳ ngụy trang hay phân tán, địch gần như dốc toàn lực về một điểm duy nhất: đơn vị 168.
Chúng muốn “đánh một trận, gãy một mũi đao”, bẻ gãy ý chí chiến đấu ngay từ tuyến đầu. Đội hình M quốc như trút xuống từ đỉnh núi, mang theo xe bọc thép, pháo phản lực, cùng phi cơ cường kích yểm trợ từ không trung. Phía sau chúng là pháo binh tầm xa, từng đợt từng đợt rót lửa xuống mặt đất như trời sập. Cả một vùng núi vốn yên ắng phút trước, phút sau đã biến thành chiến trường rực cháy, đất đá văng lên, từng khe núi cũng nhuộm đỏ trong ánh lửa.
Yến Thiếu Ngu nhanh chóng nhận ra một điểm bất thường trong cục diện trận địa: gần như toàn bộ hỏa lực của M quốc đều đang dồn vào đơn vị 168, và anh đã đưa ra quyết sách : tuyệt đối không tử thủ, càng không giao tranh trực diện. Anh lập tức hạ lệnh cho toàn đơn vị 168 rút lui về khu vực Lăng Xuyên Nham—một vùng địa hình hiểm trở, cây đá đan xen, tầm nhìn bị hạn chế, vô cùng thích hợp để ẩn náu và kéo giãn thời gian.
Phán đoán chiến lược của anh hoàn toàn chính xác. M quốc vì quyết truy đuổi đơn vị 168 mà lập tức điều chỉnh hướng tấn công, dốc toàn lực bám theo hành tung đơn vị này, hình thành thế vây ráp ba tầng, quyết ý diệt gọn. Chính nhờ đó, các đơn vị khác tạm thời tránh được làn đạn chính diện, giành được thời gian quý giá để củng cố tuyến phòng ngự và điều binh tiếp ứng.
Nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc: toàn bộ 31 chiến sĩ của đơn vị 168 đã bị ép dồn vào sâu trong vùng Lăng Xuyên Nham—một nơi vừa hiểm hóc, vừa cô lập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mot-ngay-truoc-hon-nhan-huy-diet-ta-tro-lai-roi/2093.html.]
Đơn vị 168 dựa vào đặc điểm địa hình của Lăng Xuyên Nham để che giấu dấu vết, cắt đứt mọi liên lạc, khiến quân địch gặp vô số khó khăn trong việc xác định vị trí.
Tuy vậy, quân M quốc vẫn quyết không buông tha. Chúng hình thành thế bao vây từ nhiều hướng, từng tất đất, từng khe đá đều bị rà soát kỹ lưỡng như lưỡi d.a.o cạo sát da thịt. Ý đồ của chúng rất rõ: nhân cơ hội này xóa sổ triệt để đơn vị từng khiến chúng tổn thất nặng nề, ăn không ngon ngủ không yên trong suốt thời gian vừa qua.
Trong lúc ấy, tình hình của đơn vị 168 ngày càng xấu đi. Lượng đạn dược và lương thực họ mang theo chỉ đủ dùng trong khoảng nửa tháng—mà kỳ thực, cầm cự được chừng ấy đã là phi thường. Ban đầu, một số chiến sĩ bàn tính tổ chức một đợt đánh liều sống chết, dùng chiến thuật đánh cận để phá vòng vây, thậm chí đánh đổi bằng sinh mạng. Nhưng Yến Thiếu Ngu đã ngăn lại.
Nga
Anh nói: nếu họ liều c.h.ế.t xung phong, đúng là có thể đổi lấy sinh mạng của vài tên lính tinh nhuệ M quốc. Nhưng sau đó thì sao?
Khi đơn vị 168 không còn, ai sẽ tiếp tục giữ chân kẻ địch cho đồng đội ở những hướng khác? Không có ngòi lửa này, toàn bộ kế hoạch nghi binh sụp đổ, các đơn vị tuyến khác sẽ phải đối diện trực diện với hỏa lực M quốc—đó mới là thảm họa thực sự.
Trong giọng anh không hề có nản chí, mà là lý trí thép. Thay vì c.h.ế.t trong một trận đánh vô ích, Yến Thiếu Ngu chọn cách tiếp tục ẩn mình, kiên trì dùng những đợt tập kích nhỏ quấy nhiễu, kéo dài thời gian, khiến M quốc thêm căm phẫn. Càng phẫn nộ, chúng càng lún sâu, càng điều thêm quân bao vây. Đó chính là điều đơn vị 168 cần—một cái bẫy khéo léo mà chính kẻ thù tự dấn thân vào.