Mèo tôi nuôi đều là Đại lão - Chương 62: Sự phản công của mèo chân ngắn (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-16 18:31:53
Lượt xem: 13
Nhưng hôm nay, Văn Tâm chủ động chải lông cho mèo đen là có chút tâm tư riêng. Văn Tâm biết, Nhóc con là hũ giấm chua lớn, vô cùng ghét có người hoặc con mèo khác tới gần mình, vì vậy mà hai ngày rồi bé Trà sữa mới đến theo đuôi Văn Tâm mãi mà vẫn không thể tiếp cận cô được. Nhóc con vốn là một chú mèo to lớn hiên ngang, đối lập với bé Trà sữa nhỏ xíu xiu, đúng là bật c.h.ế.t độ địa ngục mà. Theo lý thì Văn Tâm không quản được những chuyện như vậy, vì giữa đám mèo tự có cách của chúng để cân bằng. Như lúc mèo rừng mà mèo quýt vừa đến vậy, trong nhà cũng từng nháo đến gà bay chó sủa, nhưng qua một thời gian cũng đã hòa thuận hơn rồi.
Vấn đề là giờ bé Trà sữa còn chưa chính thức trở thành thành viên của gia đình. Nó là con mèo từ bên ngoài đến nên dẫn đến bé Trà sữa đến giờ vẫn chưa được mọi người tiếp nhận, muốn chủ động lại gần cũng bị cự tuyệt, nó đã bắt đầu thương tâm tuyệt vọng rồi, thậm chí… Văn Tâm trộm liếc bé mèo chân ngắn đang nằm trong lòng nguyễn Thu cách đó không xa, thầm kêu than trong lòng: Bé Trà sữa con đừng sa ngã nha! Dù bọn Nhóc con giờ vẫn chưa thể tiếp nhận con thì con vẫn phải vững tin là mẹ vẫn rất yêu con mà, chờ kết thúc chương trình mẹ sẽ tìm một cái cớ thích hợp đón con về nhà mà. Còn mấy ngày quay nữa thôi, con nhịn thêm một chút đi, mà dù có tạm thời qua chỗ Cung Hàm Dịch hay em gái Kỳ Anh Anh cũng được mà. Sao lại, sao lại…
Văn Tâm thừa nhận mình bắt đầu có chút lo lắng. Không chỉ vì bé Trà sữa là bé mèo thứ năm nhà mình mà còn lo cho cả Đoàn Đoàn mà Nguyễn Thu đang nuôi nữa. Chỉ sợ người phụ nữa kia tâm lý biến thái, làm chuyện giờ với mèo con thôi. Đương nhiên, Đoàn Đoàn vốn là mèo của Nguyễn Thu, cô lo như vậy hơi xa, nhưng bé Trà sữa thì khác. Vốn trong nguyên tác đứa bé này rất khổ cực, thiếu chút nữa còn bị bán cho mấy tên biến thái, giờ lại gặp phải Nguyễn Thu, Văn Tâm thật sự không đành lòng.
Vì thế sau khi chải lông cho Nhóc con xong, thấy tâm trạng Nhóc con có vẻ đang rất vui sướng, Văn Tâm nhỏ giọng hỏi: “Nhóc con nè, mẹ có thể đón bé Trà sữa về nhà làm em trai của chúng ta, được không?”
Hình như mèo đen không kịp phản ứng, sửng sốt một lát. Thừa dịp mèo đen còn đang giật mình ngây ngẩn, Văn Tâm nhanh chóng giơ móng vuốt nó lên đập tay một cái: “Thật tốt quá, mẹ biết ngay là Nhóc con rộng lượng nhất mà, để mẹ thương lượng với tổ sản xuất chương trình sau nhé.”
Mèo đen: “?” Ta nói ta rộng lượng khi nào?
_______________________
Văn Tâm không rảnh lo chuyện khác nữa, vừa tìm được cơ hội bắt gặp bé chân ngắn liền chủ động lôi kéo làm quen với nó. Đầu tiên, cô lấy ra chiêu dùng đồ ăn ngon dụ hoặc. Cá khô thơm ngào ngạt là đồ ăn vặt được yêu thích nhất của mấy con mèo trong nhà, cô dùng nó lắc lư dụ dỗ nó.
“Trà sữa à, mau xem nè ở đây có cá khô nè~”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/chuong-62-su-phan-cong-cua-meo-chan-ngan-2.html.]
Bé chân ngắn nhìn thấy Văn Tâm, lại thấy bên cạnh Văn Tâm không có mèo đen, theo bản năng muốn chạy ngay vào lòng Văn Tâm. Nhưng mới chạy hai bước thì sau lưng đột nhiên cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo… là Nguyễn Thu. Giờ nó đang vờ theo Nguyễn Thu, ít nhất thì trước ống kính là vậy, Nguyễn Thu rất thích nó. Vì nó vốn được mọi người yêu thích, hơn nữa nó còn tự nguyện thân mật với Nguyễn Thu, vô hình trung đã xóa bỏ cái danh chó mèo cũng không dám đến gần của Nguyễn Thu, vậy nên Nguyễn Thu đều chiều theo nó tất. Nhưng cô ta cũng là một người phụ nữ có tâm ghen ghét rất lớn. Cô ta vô cùng ghét Văn Tâm, cũng ghét tất cả những động vật yêu thích liên quan đến Văn Tâm. Vậy nên nếu giờ mèo chân ngắn đến chỗ Văn Tâm thì Nguyễn Thu nhất định sẽ có khoảng cách với nó, nói không chừng còn bắt đầu hoài nghi có là tên nằm vùng nữa.
Bé chân ngắn lo trái nghĩ phải, rút ra kinh nghiệm xương máu, quyết định tạm thời vẫn phải ưu tiên nhiệm vụ trước. Dù sao cũng là chuyện liên quan đến tính mạng tên Nhóc đen kia mà!
“Meo meo meo!” Xin lỗi nhé Tâm Tâm, đợi thêm mấy ngày nữa, đợi tui hoàn thành nhiệm vụ xong rồi đến lúc đó sẽ không gì có thể ngăn cản chúng ta ở bên nhau.
Cuối cùng bé chân ngắn nhìn Văn Tâm thêm một cái thật sâu, chịu đựng dằn vặt đau khổ, làm trái lòng mình quay đầu chạy về hướng Nguyễn Thu, nhào vào lòng cô ta. Quả nhiên Nguyễn Thu mừng điên rồi, vì đây là lần đầu tiên có động vật không chọn Văn Tâm mà đến chỗ cô ta. Phải biết là ngay cả Đoàn Đoàn cũng không thể ngăn nổi dụ hoặc của yêu nữ kia đâu!
Nguyễn Thu vui sướng đến mức cười không khép miệng được, bế mèo chân ngắn lên hôn hít một phen, cuối cùng còn õng ẹo giễu cợt Văn Tâm: “Ai nha, xem ra thân cỏ mèo của cô không phải lần nào cũng linh nghiệm nhỉ!”
“…” Má chứ cái đồ phù thủy không biết xấu hổ! Ông đây ngu tới mức bị cỏ mèo dụ sao?
Bé chân ngắn sắp bị bà phù thủy này chọc điên rồi, nhưng mà nó phải nhịn, phải nhịn, nhất định phải nhịn đến khi nắm được tin tức và chứng cứ, sau đó mới có thể trở về quang vinh phục mệnh. Đến lúc đó nó sẽ là ân nhân cứu mạng của Nhóc đen, để xem anh ta còn dám ngăn cản mình theo đuổi Văn Tâm không!
Vì ngày đó, tất cả những khổ cực, tủi thân mà nó phải chịu lúc này, đều đáng giá!
Rốt cuộc, trời xanh không phụ người có lòng, dưới vô vàn nỗ lực nằm gai nếm mật của bé chân ngắn, nó đã thấy được lịch sử trò chuyện của Nguyễn Thu và hung thủ. Bé chân ngắn mừng điên luôn, thừa dịp tất cả khách mời đang ăn cơm thì vội vàng chạy tới phòng ngủ của Văn Tâm mật báo cho Nhóc đen.
Nhưng, đám mèo không thể ngờ được, trước khi báo cáo, bé chân ngắn đơn thuần thiện lương lại nói: “Tui có thể nói tin cho Nhóc đen, nhưng đổi lại phải cho tui cơ hội ở chung một ngày với Văn Tâm.”