Mèo tôi nuôi đều là Đại lão - Chương 54: Quả nhiên là yêu thầm tôi mà (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-12 19:03:43
Lượt xem: 23
Lúc này Văn Tâm không có tâm tình xem bình luận, nếu không nhất định sẽ đi gội đầu ngay luôn. Cô rất quan tâm hình tượng của mình đó!
Chỉ là giờ cô có nghĩ trăm lần cũng không ra, hành động lúc nãy của Nhóc con là thế nào. Theo lý thuyết thì tư thế vừa rồi của Nhóc con thoạt nhìn là muốn đánh cô mấy cái, nhưng mấy vuốt này đánh xuống không đau tí nào, nói là sờ đầu cũng có người tin đó. Nên là, có lẽ đại khái Nhóc con cũng không giận nhỉ?
Không biết vì sao Văn Tâm đột nhiên nhớ đến một chuyện. Chuyện này cũng hơi lâu rồi, lâu đến mức cô gần như quên mất rồi.
Lúc Em gái vừa đến nhà không bao lâu, có người muốn tìm cớ đuổi Nhóc con ra khỏi phim trường, khi Văn Tâm một bàn tay vỗ không vang thì Đường Duệ xuất hiện giải quyết mọi chuyện giúp cô, hơn nữa còn đưa cô đến gặp Kỳ Trưng. Theo lời Đường Duệ nói lúc đó thì Kỳ Trưng vừa tỉnh lại đã muốn gặp cô. Anh ta còn nói, Kỳ Trưng vô cùng để ý cô.
Lúc ấy Văn Tâm đã hoài nghi có phải Kỳ Trưng thích mình không, đáng tiếc Kỳ Trưng chỉ muốn mang Em gái đi, hơn nữa sau này hai người chưa từng gặp lại nên thiếu chút nữa Văn Tâm đã quên mất chuyện này rồi. Nhưng cẩn thận nghĩ lại thì sau này dù Kỳ Trưng không xuất hiện cũng lục tục cho Văn Tâm rất nhiều thứ. Bao gồm giải trừ hợp đồng với Lợi Thiên, biệt thự lớn cô đang ở, còn cả những tài nguyên bất tận trong công ty mới…
Hôm nay càng như vậy, rõ ràng Văn Tâm đã nói dối mà không những Nhóc con không giận, còn “khen ngợi” vỗ đầu cô hai cái.
Cho nên, quả nhiên đúng là Nhóc con yêu thầm cô sao? Vậy, vậy… những lời cô vừa nói lúc nãy, Nhóc con có thể hiểu lầm cô cũng thích nó không vậy?
Dù kỹ thuật diễn có xuất thần nhập hóa đến thế nào thì lúc này Văn Tâm cũng kiềm không được, khuôn mặt trắng nõn lập tức đỏ ửng lên, như một quả táo vừa chín tới. Lại nói cuộc sống của Văn Tâm cũng rất phong phú, ở thế giới ban đầu là minh tinh, đến thế giới này lại nuôi nhiều con mèo đặc biệt như vậy. Nhưng kinh nghiệm yêu đương của Văn Tâm cả hai đời đều là con số không, trừ đóng phim thì còn chưa từng nắm tay bạn nam nữa. Nhưng ngày thường, cô thường xuyên ôm Nhóc con vào lòng, nắn lỗ tai nó, vuốt đuôi, còn sờ đệm thịt…
Aaaa!!!
Không được không được, giờ còn đang quay chương trình mà, không thể để mọi người thấy dáng vẻ này được.
Văn Tâm che mặt lại chạy nhanh vào phòng vệ sinh, khóa trái của lại. Cô rửa mặt vội vàng bằng nước lạnh, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
_______________________
Màn đêm buông xuống, buổi Livestream đầu tiên cũng kết thúc.
Sau khi ngừng quay mọi người đều thả lỏng hành vi hơn, trợ ký của các nghệ sĩ cũng nhân cơ hội đến giúp nghệ sĩ nhà mình sửa sang phòng lại. Bên Văn Tâm thật ra không có gì cả, chỉ là bầu không khí hơi vi diệu chút. Nhưng bên Nguyễn Thu thì… hoàn toàn bị mây đen nghìn nghịt bao phủ. Toàn bộ âm mưu tính toán của Nguyễn Thu đều bị ngâm nước nóng toàn bộ, lại còn mang danh bị động vật ghét bỏ, khắp nơi trên Weibo đều đoán có phải cô ta bị hôi nách không nữa. Nguyễn Thu giận sắp điên rồi, vừa điên cuồng ném đồ vào trợ ký vừa gọi điện thoại cho Tần Mạn.
“Tôi mặc kệ, chị phải nghĩ cách cho tôi ngay, lúc trước ký hợp đồng chị đã cam kết với tôi rồi.”
Trong lòng Tần Mạn cũng giận lắm, ai mà nghĩ Nguyễn Thu lại vô dụng như vậy chứ, nhưng bà ta ký hợp đồng với Nguyễn Thu là muốn dụ cô ta làm việc cho mình, vì thế dùng từ ngữ nhẹ nhàng an ủi: “Đừng nóng đừng nóng, cứu tinh của chúng ta săos đến rồi.”
“Cái gì cứu tinh, cái đại tiểu thư kia sao?”
“Đúng vậy, chính là cô ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/chuong-54-qua-nhien-la-yeu-tham-toi-ma-2.html.]
Nguyễn Thu cười lạnh một tiếng: “Đại tiểu thư thật sự thì sao có thể làm bạn với chúng ta chứ?”
Tần Mạn giải thích: “Địch của địch còn không phải bạn sao.”
Ban đầu Nguyễn Thu không hiểu lắm, nhưng sau khi Tần Mạn cẩn thận giải thích địa vị của đại tiểu thư này, Nguyễn Thu mới bừng tỉnh đại ngộ. Hóa ra là vậy…
_______________________
Đại tiểu thư kia vì lí do lịch trình nên ngày đầu tiên không đến được, hôm sau mới có thể tham gia. Buổi tối trước đó mọi người đã biết tin này, lúc dùng bữa sáng ngày hôm sau, đạo diễn thông báo khách mời cuối cùng mười phút sau sẽ đến. Dựa theo lời nhắc nhở của đạo diễn, mọi người vây quanh bàn ăn bắt đầu thảo luận về vị khách mời này.
Tả Tuyết Phong đã nhận được thông báo trước đó, cười cười nói: “Là một chị gái vô cùng xinh đẹp, tôi đã từng gặp cô ấy một lần rồi.”
“Cô ấy cũng là diễn viên sao?” Cung Hàm Dịch cắn lòng trắng trứng, thuận miệng hỏi.
“Cô ấy không ở trong giới giải trí.” Nguyễn Thu thả đũa, cười nhẹ: “Nghe nói, là một thiên kim thế gia.”
“Thiên kim thế gia? Ghê gớm vậy?”
“Đúng vậy, là bạch phú mỹ [1] chân chính đó.”
“Oa! Tôi càng ngày càng mong đợi đó!”
“Không những như thế…” Nguyễn Thu cười mỉm nhìn qua Văn Tâm, như đang khiêu khích nói: “Nghe nói, vị tiểu thư này, là vị hôn thê của Tổng giám đốc Kỳ Trưng – đại thiếu gia Kỳ gia.
Văn Tâm: “…”
Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng.
Lời vừa rồi của Nguyễn Thu không chỉ dẫn đến một trận oanh động trên khung bình luận mà càng làm nội tâm mọi người ở đây cảm xúc cuồn cuộn. Đặc biệt là Liên Văn Bách, ngày hôm qua vừa được Văn Tâm tiết lộ Kỳ Trưng là bạn trai của Văn Tâm, nhưng hôm nay lại đột nhiên lòi ra một cái vị hôn thê. Cái tên Kỳ Trưng này đúng là tên cặn bã mà! Không được, cậu phải cứu vớt chị gái tiên nữ, không thể để Văn Tâm nhảy vào hố lửa được.
Liên Văn Bách buông đũa, đang định mở miệng nói gì đó. Lúc này, khán giả trước màn hình lại nhìn thấy một con mèo đen bay đến trên lưng ghế Liên Văn Bách, dưới tình thế nghìn cân treo sợi tóc dùng móng vuốt che kín miệng cậu ta.
Liên Văn Bách: “Ưm…”
[1] Bạch phú mỹ: người đẹp da dẻ trắng mịn, tướng mạo xinh đẹp, gia cảnh tốt.