Mèo tôi nuôi đều là Đại lão - Chương 5: Sờ đuôi chút nào! (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-02 23:36:18
Lượt xem: 50
Mèo đen: “…” Nhìn cái gì mà nhìn, chưa thấy mèo bao giờ sao?
“Nhóc con, con thật đẹp đó.” Văn Tâm đột nhiên mở miệng.
Mèo đen sửng sốt, không nghĩ đến Văn Tâm lại nói vậy.
“Mẹ đã thấy không ít mèo rồi, chỉ cần là mèo đều rất đáng yêu, nhưng mà đẹp giống như con thì là lần đầu thấy đấy nha.” Văn Tâm nghiêm trang nịnh bợ.
Mèo đen không kinh ngạc chút nào, chỉ nhè nhẹ huơ đuôi. Lúc trước anh đã nghe mấy lời nịnh bợ này đến đóng kén trong lỗ tai, từ ngữ câu cú của mấy người đó hoa lệ hơn Văn Tâm nhiều. Chỉ là từ khi biến thành mèo, đây là lần đầu tiên được khen như vậy. Mèo đen không thể không thừa nhận, mình có chút hưởng thụ đó.
Nhưng mà, Văn Tâm đổi giọng ngay: “Vậy, con có thể cho mẹ sờ đuôi một chút được không?”
Mèo đen: “…” Biết ngay người phụ nữ hư hỏng này không có ý tốt gì mà!
“Nể mặt tối nay mẹ nấu tôm ngon cho con đi, được không~”
Nhìn cái đuôi lông xù, xõa tung như đuôi sóc kia, trong lòng Văn Tâm ngứa ngáy cực kỳ. Loại ngứa ngáy này thậm chí còn vượt qua cả sự sợ hãi với thân phận của Đại lão một.
Thân là một người cuồng động vật xù lông, kỳ thật buổi chiều mới nhìn thấy Đại lão một, Văn Tâm đã muốn sờ rồi. Nhưng lúc đó Đại lão một đang nổi nóng, Văn Tâm không có lá gan đó, cũng chỉ có thể kìm lại trong lòng. Giờ phẫu thuật triệt sản đã hủy bỏ, cô còn nấu thịt bò cho Đại lão một ăn, thậm chí thoạt nhìn tâm tình của anh ta còn không tệ lắm, còn thưởng cho cô một tài nguyên nữa.
Tâm tư cuồng lông mà Văn Tâm che giấu bấy giờ lại ngo ngoe rục rịch. Cô vừa vươn tay vừa thử dỗ dành mèo đen: “Mẹ thề đấy, chỉ một chút, một chút là được. Chờ mẹ sờ xong, ngày mai mẹ lại làm thịt bò cho con ăn, thế nào, giao dịch này lời quá chứ nhỉ?”
Thịt bò không gia vị gì cả, khó ăn c.h.ế.t đi được, lời cái mông!
Mèo đen trực tiếp một vuốt tát bay bàn tay Văn Tâm.
“Nhóc con thật keo kiệt…” Văn Tâm che bàn tay bị Đại lão một đánh hồng hồng, ủy khuất than. Tuy là chỉ mới duỗi móng nhẹ một cái thôi, cô cũng không nghĩ đến sức lực của con mèo này rất lớn, móng vuốt kia dày như vậy, bị đánh đau quá chừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/chuong-5-so-duoi-chut-nao-2.html.]
Cô hoàn toàn có lí do nghi ngờ, nếu lúc nãy cô thực sự không màng tất cả đưa tay sờ thì tay cô giờ đã vẽ hình như bác sĩ lúc chiều rồi. Không thể trêu vào, quả nhiên không thể trêu vào!
Không chiếm được tiện nghi gì ở chỗ Đại lão một, Văn Tâm vào phòng bếp, định nấu đồ ăn cho mình.
Lúc chiều đã làm thịt bò cho trợ lý và mèo ăn, còn cô thì chỉ ăn một quả táo, lúc này trong bụng cũng có chút đói rồi. Chỉ là, Văn Tâm mở tủ lạnh phát hiện trừ bỏ lúc chiều mua một ít thịt, trong tủ lạnh ngay cả miếng rau cũng không có, chỉ có mấy gói mì.
Không bột đố gột nên hồ, Văn Tâm cũng không còn lựa chọn nào khác. Cuối cùng, cô lấy hai gói mì, lại thái một ít thịt bò xào lên, đợi mì chín lại rải thịt bò lên, còn đặt lên một quả trứng ốp. Vô cùng đơn giản, tuy thoạt nhìn không có dinh dưỡng gì, nhưng mùi vị ngon là được rồi. Văn Tâm cũng đã lâu không ăn mì gói, hơn nữa cô đã đói đến rã bụng, thèm đến mức chảy nước miếng.
Nhưng đợi cô vừa ăn một ngụm, đột nhiên, cô cảm giác được sau lưng có một ánh mắt đang chằm chằm nhìn mình. Theo bản năng cô quay đầu, đối diện với một đôi mắt vàng quen thuộc. Văn Tâm đang muốn nói, anh làm như cứ đang thị sát công tác vậy? Giây tiếp theo, một cái đuôi lông xù đáp đến trên tay cô…
Văn Tâm: “…”
Mèo không thể ăn muối! Sẽ bị suy thận đó!
Nhưng mà, nhưng mà… Cái đuôi hình như sờ rất tuyệt đó…
Thống khổ lựa chọn một hồi lâu, Văn Tâm vẫn lựa chọn nghe theo tiếng lòng mình. Cô gắp ra một ít mì, cạn lấy một ít nước trong rồi đặt trên khay của Đại lão một, còn cho thêm mấy miếng thịt. Mèo đen lập tức ngấu nghiến ăn.
Thừa dịp mèo đen còn đang ăn, Văn Tâm rốt cuộc có cơ hội sờ cái đuôi lông xù mà cô đã thèm nhỏ dãi bấy lâu. Quả nhiên, y như dự đoán của cô, xúc cảm này, còn mềm mại hơn cả lông dê thượng hạng nữa. Hơn nữa Đại lão là giống mèo lông dài, lông đuôi còn dài hơn cả tóc người nữa, cái cảm giác sờ lên kia, thật mượt mà ui ui… Văn Tâm cảm giác mình như đang dẫm lên kẹo bông gòn, mềm bông bông, cứ như được một lớp lông mềm mại vây quanh vậy.
Đương nhiên, đợi mèo đen ăn xong, hạnh phúc gì đó cũng mất hút.
Văn Tâm: “…” Thật đúng là một con mèo trở mặt vô tình.
Cứ như chưa từng xảy ra chuyện gì, mèo đen lắc lắc đuôi, phốc một cái nhảy lên cửa sổ ban công, híp mắt lại, màu lông đen dần dần hòa cùng bóng đêm.
Ăn mì xong đã là chín giờ. Văn Tâm thu dọn phòng bếp xong ngâm nước ấm tắm rửa sạch sẽ, rốt cuộc cũng có thể an tĩnh nằm trên giường nghỉ ngơi một chút.
Nhưng mà vui sướng gì cũng đều ngắn ngủi, Văn Tâm vừa mở điện thoại lên muốn xem thử tin tức thế giới này thế nào. Sau đó, lại thấy ngay tên mình trên hotsearch Weibo.