Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mèo tôi nuôi đều là Đại lão - Chương 47: Gọi ai là papa hả? (2)

Cập nhật lúc: 2024-11-11 18:30:22
Lượt xem: 29

Văn Tâm đẩy cửa phòng Cậu ba ra, phát hiện trong phòng nó còn có chứng cứ! Đó chính là, cái iPad vốn thuộc về bé mèo quýt đang được Cậu ba chơi đùa, lại còn không hề có tí ăn năn hối lỗi, hai cái móng vuốt lướt tới lướt lui, chơi vui đến quên mọi thứ. Văn Tâm nén giận đến gần Cậu ba, nó vẫn hoàn toàn không phát hiện.

“Cậu ba, iPad của con ở đâu ra vậy?” Cô hỏi.

“…” Móng vuốt mèo rừng cương tại chỗ.

“Meo~” Nếu ta nói là Bé tư tặng cho ta thì cô có tin không?

Mèo rừng định dùng cách như bé Ragdoll thoát khỏi bị phạt. Nhưng mà Văn Tâm đã nuôi mèo lâu như vậy rồi, đã có lực miễn dịch nhất định rồi. Vì thế Văn Tâm vô cùng hiên ngang lẫm liệt, trực tiếp vô tình thu iPad lại.

Mèo rừng sau lưng kêu la thê thảm. Vốn dĩ nếu nó thích thì Văn Tâm mua thêm một cái cũng không thành vấn đề, nhưng nó lại dùng cách tiêu cực như vậy, cướp của bé mèo quýt. Văn Tâm không thể cổ vũ nó được! Đồng thời, cơm tối nay hiển nhiên cũng không có phần của Cậu ba.

Nhưng Văn Tâm nào có ngờ, sau khi bé Ragdoll chỉ điểm mèo rừng xong lại mang Văn Tâm đi tìm Nhóc con. Nhóc con, là con trưởng trong nhà, cũng là con mèo mà Văn Tâm cho là hiểu chuyện nhất, ngoan ngoãn nhất… Nó mà lại cũng… Văn Tâm đau khổ quá đi mà.

Mèo đen lại thờ ơ. Thậm chí, sau khi Văn Tâm tiến hành thao thao bất tuyệt giáo dục một phen, nó lại chạy tới phòng ngủ của Văn Tâm, ngậm bé mèo quýt từ trong ổ mèo ra. Không sai, chính là ngậm ra đó. Bị cắn sau gáy, bé mèo quýt choáng váng, khóc cũng không dám khóc. Văn Tâm run bần bật, cô đã sớm hiểu rõ sức chiến đấu của Nhóc con rồi.

“Ừm… Nhóc con à, có gì thì chúng ta từ từ nói, con thả Bé tư ra trước được không?”

“Meo?” Bé mèo quýt thầm nghĩ, không ổn rồi. Sao lại thế này, vừa nãy còn là bé cưng mà giờ lại thành Bé tư rồi?

Mèo đen không tỏ thái độ gì, nó chạy nhanh như bay, ngậm bé mèo quýt tới phòng khách. Chưa đến mức ném mèo con xuống mặt đất lạnh lẽo, động tác cũng không quá thô lỗ, nhưng hành vi của nó rõ ràng là vô cùng bài xích bé mèo quýt.

Mèo đen nhìn Văn Tâm, trầm thấp gào một tiếng. Đừng để nó ở phòng của cô nữa.

Văn Tâm không hiểu ý của mèo đen, còn tưởng là mèo đen chỉ đơn thuần bài xích mèo mới tới trong nhà mà thôi, cô giải thích: “Nhóc con, con xem em nhỏ như thế này, chúng ta không thể bỏ mặc nó được.”

Bé mèo quýt yếu ớt nằm trên sofa meo một tiếng.

Nhưng, nhưng mà… Mèo đen trừng bé mèo quýt một cái. Mi không được lên tiếng.

Bé mèo quýt theo bản năng lui về sau một bước, mấy ngày nay vì được bổ sung dinh dưỡng đầy đủ, mèo con vốn đã trong vo giờ lại càng rút thành một quả cầu lông nhỏ xíu.

“Tui có thể hỏi anh một vấn đề không?”

“Hử?”

“Anh là bạn trai của Văn Tâm hả? Hay là bạn đời?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/chuong-47-goi-ai-la-papa-ha-2.html.]

“…”

Mèo đen sững sờ tại chỗ.

Bé mèo quýt thấy dáng vẻ này của mèo đen, càng thêm khẳng định suy nghĩ của mình, vì thế lập tức nói tiếp: “Tui biết anh lo lắng điều gì, nhưng anh cứ yên tâm, đa số thời gian tui đều đi ngủ, không nhìn lén cô ấy đâu. Hơn nữa hình như anh còn chưa rõ nhỉ, cơ thể thật của tui là một đứa trẻ vị thành niên.”

“Vị thành niên sao…” Mèo đen như đang suy tư gì đó.

“Tui sẽ không là kẻ uy h.i.ế.p cản trở với anh đâu, mục đích của tui chỉ là nghiên cứu rõ chân tướng chuyện này thôi.”

“Vị thành niên cũng không được.” Giờ trẻ con trưởng thành sớm lắm.

“Kỳ thật anh chỉ là muốn tui dọn khỏi phòng Văn Tâm thôi đúng không?” Trong mắt bé mèo quýt lóe lên một tia sáng.

Mèo đen không khẳng định cũng không phủ định. Nhưng đối khi, trầm mặc chính là đáp án tốt nhất. Vì thế bé mèo quýt chủ động mò lại.

“Đợi sau khi em có thể tự gánh vác sinh hoạt hằng ngày thì em sẽ chủ động dọn ra được không? Giờ dù em có muốn dọn ra thì Văn Tâm cũng không cho đâu, đúng không, papa mèo đen?”

“… Mi kêu cái gì đó?” Mèo đen nứt ra rồi.

Văn Tâm phát hiện, bầu không khí giương cung bạt kiếm giữa hai con mèo đột nhiên biến mất. Sau đó Ragdoll và mèo rừng chạy đến cũng phát hiện hình như có gì đó không đúng. Vốn dĩ mèo rừng nghe nói Nhóc đen đã vô cùng kiêu ngạo trực tiếp ngậm con mèo con kia ra khỏi ổ, đang chuẩn bị chạy ra cổ vũ đại ca nữa kìa, nào ngờ, lại nhìn thấy hình ảnh hòa thuận vui vẻ như vậy.

Bé mèo quýt to gan lớn mật cọ cọ mèo đen lớn nhất, cũng có thái độ ương ngạnh nhất nhà, mà mèo đen cũng không đẩy nó ra, ngược lại còn có vẻ… cưng chiều??? Mắt mèo rừng sắp mù rồi, đây vẫn là tên Nhóc đen đánh nó đến tối mặt tối mày đây sao!

“Meo meo meo?” Nhóc đen uống lộn thuốc hả?

Bé Ragdoll cũng khiếp sợ cực kỳ. Tên Nhóc đen này là loại ngay cả vẻ đẹp của nó cũng thờ ơ không hề lưu tình đó. Giờ lại bị một con mèo con hạ gục dễ như trở bàn tay vậy hả? Con mèo con này rốt cuộc có địa vị gì, lại có bản lĩnh ngập trời như vậy?

Còn Văn Tâm lại là người cảm động nhất với cảnh tượng này.

Hình ảnh này hòa thuận vui vẻ đến cỡ nào chứ, mèo nhỏ cọ mèo lớn, đáng yêu lại kèm đáng yêu hơn, oaoaoa, đáng yêu quá đi! Nếu bé Ragdoll và mèo rừng cũng gia nhập, hành ảnh kia sẽ càng tốt đẹp hơn nữa. Đương nhiên, đây là vì Văn Tâm không hiểu cuộc đối thoại của hai con mèo.

Bé mèo quýt dùng giọng sữa mềm mại nói: “Papa mèo đen, em có thể điều tra một chút không, sao anh lại biến thành mèo vậy?”

Bé Ragdoll: “???”

Mèo rừng: “???”

Gọi ai là papa đó!

Loading...