Mèo tôi nuôi đều là Đại lão - Chương 46: Mama cứu con! (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-11 18:28:04
Lượt xem: 40
Mặc kệ thế nào, việc mèo ăn lẩu và chocolate cũng quá rồi. Nhưng từ lời của Ragdoll thì nó thực sự rất thích ăn, hơn nữa còn ăn không ít.
Lâm An cho rằng, nếu không phải kết cấu cơ thể mèo xảy ra biến hóa thì không thể phát sinh loại chuyện này. Nói cách khác, ít nhất thì cấu tạo cơ thể của mèo Ragdoll đã khác với mèo bình thường rồi.
Đến đây thì Lâm An đã mơ hồ đoán ra, tất cả mèo trong nhà này đều không bình thường. Nhưng cậu cũng chẳng nói ra chuyện mình cũng vậy, vì cậu còn có chuyện quan trọng hơn, giờ cậu phải xác nhận xem, rốt cuộc gì cái gì mới mà nhân tố chủ chốt ảnh hưởng đến thời gian khôi phục.
Trải qua vài lần thực nghiệm, đầu tiên Lâm An loại bỏ thức ăn và giấc ngủ. Giờ thì thoạt nhìn thứ có liên quan lớn nhất với chuyện này chính là vật chất thần bí trên người Văn Tâm, nếu Văn Tâm tiếp xúc thân mật với cậu thì thời gian khôi phục hôm sau sẽ dài hơn.
Chưa kịp bày ra đối sách thì Lâm An đã phát hiện một chuyện kỳ quái. Là về chương trình về thú cưng sắp quay. Sau khi trang Weibo của chương trình mở cuộc bình chọn, mấy con mèo trong nhà đều có phản ứng dị thường. Khi Văn Tâm mở bảng bình chọn, mấy con mèo thò đầu lại xem xếp hạng, vừa xem còn vừa lầu bầu.
“Aaa ta xếp hạng thấp kìa.”
“Sao ta có thể bại bởi con vẹt ngu xuẩn kia chứ, lên cho ta!”
“Haha, tui mới là hạng nhất.”
Vì vậy Lâm An mới suy đoán, bảng xếp hạng này nói không chừng có liên hệ chặt chẽ với thời gian khôi phục. Lâm An vừa lẳng lặng quan sát ba con mèo trong nhà, vừa lợi dụng thuật toán bắt đầu thong thả đẩy phiếu của mình lên. Cùng lúc đó, cậu còn lợi dụng kỹ thuật hack siêu phàm đẩy ảnh của mình lên trang đầu của nhiều người xem.
Lần bình chọn này, chủ lực lôi kéo lượt bình chọn cho mèo Ragdoll là một nữ minh tinh tên Sở Tịch, nữ minh tinh này một tháng trước đã găp tai nạn, đến nay vẫn tĩnh dưỡng trong bệnh viện.
Phiếu của mèo rừng một số là đến từ nhóm fans của tay đua nam Hoắc Khang, còn lại đa số thì giống như cậu, là hack phiếu. Nếu Lâm An đoán không sai thì, nữ minh tinh, tay đua xe, đó là thân phận thật của hai con mèo này.
Cậu chỉ duy nhất không thể nhìn thấu con mèo đen kia. Bởi vì phần bình chọn của mèo đen là bình thường nhất, cũng rất thấp, không có sự tăng trưởng khác thường gì hay là như Sở Tịch, kêu gọi bình chọn công khai. Lâm An chỉ có thể suy đoán, mèo đen không hứng thú với lần bình chọn này. Anh ta không muốn biến lại thành người sao, hay là…
Mãi đến khi công bố kết quả Lâm An mới phát hiện, nhân khí cao hay thấp không ảnh hưởng đến thời gian khôi phục. Nhưng trình tự cậu đã thiết lập vẫn không ngừng, vẫn vững vàng đưa Lâm An lên ngôi hạng nhất. Cậu lập tức mất hứng thú với chuyện này. Vậy thì còn cách nào để kiểm tra đây? Chẳng lẽ ngoại trừ việc tiếp cận Văn Tâm thì…
“Ê Bé tư.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/chuong-46-mama-cuu-con-2.html.]
Có lẽ cậu nên đổi cách nghĩ khác, dù gì thì đây cũng là chuyện mà khoa học không thể giải thích được.
“Bé tư!”
Ai vậy? Ồn ào quá đi! Lâm An chau mày, giây tiếp theo, bẹp một tiếng, iPad trước mặt Lâm An có thêm một cái móng vuốt lông xù. Cái móng màu trắng thật xinh đẹp, thoạt nhìn thì múp máp đáng yêu như quả măng cụt vậy, nếu, xem nhẹ hàng vuốt xòe cong sắc nhọn kia…
“Meo?” Lâm An giả vờ ngây ngô qua cửa.
“Bé tư, cậu ẩn mình cũng sâu nhỉ.” Bé Ragdoll âm trầm nhìn cậu.
“…” Cơ thể bé mèo quýt bất giác rùng mình.
Ngay sau đó, lại có thêm một con mèo rừng nhảy tới, nổi giận đùng đùng hét: “Con mèo con kia mi có ý gì? Mi cũng là con người đúng không, vậy mà mi còn gọi ta là mama, mi có biết ta bị hiểu lầm bao lâu không?”
“Meo…” Mèo quýt con lui về sau một bước. Tui cái gì cũng không hiểu hết á, tui chỉ là một con mèo con đáng thương bất lực thôi à…
“Gọi bậy thì thôi đi, nể tình mi còn nhỏ, ta không so đo với mi.” Mèo rừng đập mạnh iPad một cái, ánh mắt hung ác: “Mi lại còn lén khống chế phiếu bình chọn!”
“Đúng! Cậu đoạt hạng nhất của tui rồi!” Biết thằng nhóc này cũng là người, Ragdoll không khách khí với nó nữa. Tất cả đều là người hết, vậy thì sớm nói đi! Nên dạy dỗ thì dạy dỗ, nên đánh thì đánh! Mới nhỏ ranh mà đã dám đoạt vị của chị đây, sau này còn thế nào nữa?!
Mèo quýt con thấy tình thế không ổn, đang muốn trốn đi, nhưng mà, đường lui không biết từ khi nào đã bị mèo đen chặn lại. Hai mắt mèo đen lóe lên: “Chắc mi là nam nhỉ, định ở lại trong phòng Văn Tâm đến bao lâu?”
Mèo quýt con: “…” Tui không phải tui không biết gì hết!
Lúc này, đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân. Văn Tâm về nhà rồi! Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, mèo quýt con há miệng dùng tư thế sét đánh không kịp bưng tai oa oa khóc lớn.
“Meo meo meo meo!”
Văn Tâm Văn Tâm, mama mau cứu con!