Mèo tôi nuôi đều là Đại lão - Chương 34: Trông cũng đẹp đó! (1)
Cập nhật lúc: 2024-11-08 22:11:21
Lượt xem: 31
Bầu trời đen nghìn nghịt, mây đen dày đặc đang bao phủ lấy căn phòng. Ầm ầm! Sấm chớp kéo đến, không khí bắt đầu tràn ngập hơi thở thiêu đốt u ám. Gần như chỉ còn một khắc nữa là có thể hủy thế giới này luôn!
Một bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn kịp thời xuất hiện, cầm cái nguồn cơn gây nên tận thế - chiếc điện thoại đi.
“Ấy cha, ai lại đặt điện thoại ở đây vậy chứ, nhỡ như rơi hỏng mất thì làm sao bây giờ?” Thừa dịp Đại lão còn chưa phản ứng lại, Văn Tâm nhanh chóng nhét điện thoại vào túi mình, làm bộ như chưa từng có chuyện gì phát sinh: “Không còn sớm nữa, Nhóc con à chúng ta về ngủ nhé, hôm nay ngủ chung với mẹ được không nè?”
Mèo đen ngồi phịch tại chỗ, mặt mèo cứng đờ, cái đuôi vẫn không nhúc nhích. Trán Văn Tâm chảy xuống ba đường kẻ dài, bình thường thì chỉ có một thôi, chỉ có cái ngày Đại lão đi tuyệt dục mới có đãi ngộ đến ba cái này đó. Giờ cần phải nghĩ ra cách gì đó thôi, cách nào đó mà Weibo không bị Đại lão hủy diệt phi nhân đạo, đồng thời bản thân mình là người khởi xướng cũng không bị liên lụy.
Làm sao bây giờ?
Đại não Văn Tâm nhanh chóng xoay chuyển.
Phương án một: Giả ngây giả dại. Nên làm gì thì làm đó, cứ coi như chưa từng có chuyện gì cả! Chỉ là Đại lão đã thấy rồi, tác dụng duy nhất của chuyện giả ngây giả dại chỉ là an ủi trong lòng mà thôi, đợi sau khi Đại lão khôi phục hình người, tai ương đầu tiên chính là mình thôi.
Phương án hai: Thôi miên. Từ giờ trở đi, thừa dịp Đại lão còn chưa hoàn hồn, bắt đầu tẩy não cho Đại lão. Anh chưa từng nhìn thấy video đó, anh không nhìn thấy video đó, tất cả mọi thứ trong video đều là giả! Nhưng Văn Tâm đâu phải bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp, cô thôi miên có hiệu quả sao?
Đã đến tình trạng này, ngựa c.h.ế.t cũng phải thành ngựa sống thôi.
Vì vậy Văn Tâm tháo vòng cổ của mình xuống, đem mặt dây chuyền kim cương sáng long lanh huơ qua huơ lại trước mặt mèo đen. Không so sánh còn đỡ, đối diện như vậy, đôi mắt mèo đen càng sáng hơn cả kim cương, lại còn mang hơi thở thần bí không rõ. Truyền thuyết mắt mèo đen có thể thông thấu linh hồn, quả không phải không có đạo lý.
Nhưng… Mèo đen vẫn cứ thờ ơ?
“Nhóc con à, nhìn cái vòng cổ này này, sau đó con sẽ có cảm giác dần dần mơ màng, rất muốn ngủ, kế đến dưới sự dẫn dắt của mẹ con sẽ thấy được một vùng thảo nguyên rộng lớn…”
Đôi mắt mèo đen chợt lóe, đột nhiên bật dậy. Văn Tâm khẩn trương nhìn mèo đen, sợ rằng giây tiếp theo nó sẽ bất chấp lục thân không nhận. Nhưng ngoài dự kiến của Văn Tâm, hành động của mèo đen còn khiếp sợ hơn cả tưởng tượng của cô, đến mức Văn Tâm gần như cho rằng tất cả mọi chuyện vừa phát sinh đều là ảo giác.
Mèo đen bắt đầu hành động, động tác vừa ưu nhã vừa cao quý. Tầm mắt Văn Tâm di chuyển theo bước chân của mèo đen, từ phòng khách lại đến phòng ngủ, cuối cùng đến ban công trong phòng ngủ…
Hỉ??? Đứa ngủ trên ban công không phải là Cậu ba sao!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/chuong-34-trong-cung-dep-do-1.html.]
Thường ngày Cậu ba đều ngủ trên cái ổ hình mèo xa hoa mà Văn Tâm mua cho nó, có cả công năng sưởi ấm, còn có gối ôm, thoải mái biết bao nhiêu luôn. Không biết sao hôm nay lại chạy đến ban công, ban công của khách sạn lạnh biết bao nhiêu chứ, ngay cả cái gối cũng không có nữa.
Từ từ! Sao Nhóc con lại đến chỗ Cậu ba chứ?
Đợi đã! Sao hai con mèo lại đột nhiên đánh nhau rồi?!
Văn Tâm: “…”
Cuối cùng, Văn Tâm đồng tình ôm Cậu ba bị đánh đến ngu người luôn về ổ mèo của nó, hơn nữa, còn quyết định sẽ thắp cho nó nén nhang cung phụng nó lên.
Dạy dỗ mèo rừng xong, mèo đen vẫn còn chưa hài lòng.
Video vừa rồi khiến mèo đen phẫn nộ cực độ, lửa giận còn đang hừng hực làm lí trí của mèo đen gần như tan biến. Nó tẩn cho con mèo rừng cười mình một trận rồi cơn giận mới biến mất một phần mười. Nó lại muốn tìm con mèo Ragdoll lừa đảo kia, ai ngờ Ragdoll lại như đã đoán trước được tự tìm đường sống cho mình, linh hồn đã sớm trở lại hình người rồi.
Nhưng hiển nhiên Ragdoll vẫn còn quá ngây thơ, nó cho rằng như vậy sẽ thoát khỏi chế tài của mèo đen sao? Mèo đi rồi, nhưng đồ ăn vặt của nó còn đó! Càn quét hết một lượt toàn bộ đồ ăn vặt được giấu kín trong từng ngóc ngách, cơn phẫn nộ của mèo đen lại hết một phần mười.
Kế tiếp, còn lại tám phần mười nữa. Nếu dựa theo tính tình của mèo đen lúc trước thì chuyện do ai làm thì mặc kệ là cố ý hay vô tình thì tất cả những người có liên quan đều không thể thoát được trừng phạt. Nhưng đầu sỏ gây tội lần này…
Mèo đen đi qua đi lại trước phòng ngủ Văn Tâm, bồi hồi mãi vẫn không đẩy cửa đi vào. Đang định rời đi, Lý Tinh Tinh đã đi đến, cũng thuận thế đẩy cửa ra: “Í, Nhóc con cũng muốn vào tìm chị Tâm Tâm sao?”
Coi như vậy đi. Mèo đen căng da đầu đi vào.
Lúc này Văn Tâm đã tẩy trang rửa mặt xong, thay đồ ngủ, bé Ragdoll ngủ chung với cô thường ngày hôm nay không ở đây, còn đang thầm nghĩ hơi tịch mịch đây, Lý Tinh Tinh đã mang Nhóc con đến rồi.
“Chị Tâm Tâm, Nhóc con bần thần trước cửa phòng chị một hồi lâu đó, nhất định là vào ngủ chung với chị mà ngại ngùng, nên em đã mở cửa cho nó đấy.”
Văn Tâm thầm nghĩ sợ không phải là tới làm tri kỷ mà tới báo thù thì hơn? Nhưng ngoài mặt, Văn Tâm vẫn cười cười ôm mèo đen lên giường, nói: “Nhóc con thẹn thùng hả ~”
Lý Tinh Tinh bật cười: “Nhóc con có đỏ mặt không vậy? Đáng tiếc lông Nhóc con màu đen không thể nhìn được, nếu không thì chúng ta lại tắm cho nó mấy lần nữa?”
“…” Mèo đen cứng đờ.