Mèo tôi nuôi đều là Đại lão - Chương 22: Sao lại là đua xe? (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-06 18:15:19
Lượt xem: 20
Vì chương trình này mà Văn Tâm đã nơm nớp lo sợ đến mấy ngày. Mấy ngày nay cô đều ân cần hỏi han chăm sóc hai con mèo cẩn thận, đặc biệt là Nhóc con. Vì vậy ánh mắt mèo đen mỗi lần nhìn cô đều tràn ngập hoài nghi. Người phụ nữ này lại bày trò gì đây?
Văn Tâm cười nhạo, xoa xoa tay, ngượng ngùng nói: “Ừm Nhóc con này, có chuyện này mẹ muốn thương lượng với con, con có tiện không hả?”
Mèo đen nhàn nhạt nhìn cô một cái, sau đó như thường đặt móng vuốt trong lòng bàn tay Văn Tâm: Nói đi.
“Chuyện là con có cảm thấy… nhà chúng ta bây giờ có hơi quạnh quẽ không?”
Cô nói gì?
Văn Tâm giơ tay lên thề: “Chuyện này, đầu tiên mẹ phải thanh minh đã, chuyện này tuyệt đối không phải vì bản thân mẹ đâu, mẹ cũng chỉ thấy chỉ có mình con và Em gái thì đôi khi cũng hơi cô độc, cho nên muốn tìm biện pháp…”
Xoảng! Bình hoa trên bàn trà bị mèo đen quét đuôi rơi xuống.
Văn Tâm trợn mắt há hốc mồm. Mèo đen cho cô một ánh mắt cảnh cáo: Cô nghĩ gì trong đầu ông đây đều biết hết, chỉ bốn chữ thôi – Nghĩ cũng đừng nghĩ.
Văn Tâm: “…”
Huuu, Nhóc con đáng sợ quá đi!
Vậy, cô phải nói sự thật Đại lão ba sắp đến cho Nhóc con thế nào đây? Giả c.h.ế.t được không?
_______________________
Mấy ngày sau, Văn Tâm cũng không thấy một sợi lông mèo nào xuất hiện nữa. Vì thế dần dà cô cũng hơi lơi lỏng, thậm chí còn cho rằng việc tham gia chương trình này cũng chỉ là trùng hợp mà thôi, cũng đâu nhất định cứ liên quan đến chuyện đua xe thì sẽ liên quan đến Đại lão ba chứ. Dù sao thì Đại lão chính là quán quân thế giới, khinh thường tham gia mấy loại gameshow nghiệp dư này.
Nhưng, khi trailer kỳ đầu của chương trình “Vận tốc cuồng phong” được đăng tải, cuối trailer, một bóng người thần bí nhanh chóng hấp dẫn sự chú ý của người xem, làn sóng những người hâm mộ đua xe điên cuồng bình luận.
“Cái bóng ở đoạn cuối, tui không nhìn lầm chứ! Có phải K thần không?”
“Aaa K thần cũng tham gia hả? Đài Thủy Quả là nhà khai thác mỏ hả, mấy người nợ bao nhiêu tiền rồi, chúng tôi có thể nhỏ mấy giọt nước cứu giúp cho.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/chuong-22-sao-lai-la-dua-xe-2.html.]
“KKKKKK! K thần vĩ đại nhất!”
“Sinh thời còn có thể nhìn thấy K thần xuất hiện, tui c.h.ế.t cũng không tiếc, huuuu.”
Văn Tâm nhìn thấy bình luận trong lòng đã có dự cảm bất thường, mãi đến khi nhìn thấy tổng đạo diễn “Vận tốc cuồng phong, dự cảm bất thường này đã thành sự thật.
Tổng đạo diễn Lư Tác là một người cuồng thể thao. Bóng rổ, trượt băng, đua xe… Ông ta thích nhiều môn thể thao, nhưng lại không tinh thông cái nào. Đến cùng trạch nam Lư Tác cũng tìm được cách thể hiện sự nhiệt tình của mình với thể thao – quay các chương trình thể thao. Chương trình về bóng rổ lúc trước nổi tiếng khiến lòng tin của Lư Tác càng được củng cố.
Mà giờ, ông ta dựa vào cái miệng của mình và danh tiếng trước đó, kéo được số tiền đầu tư đến ba trăm triệu. Đương nhiên, Văn Tâm không biết, hai trăm triệu trong số tiền đầu tư này đều đến từ tập đoàn Kỳ Thị.
Nhìn thấy Văn Tâm, Lứ Tác cười nở hoa: “Tâm Tâm, cuối cùng cũng gặp được cô rồi, người thật càng đẹp hơn trong ảnh nhiều, có thể ký tên cho tôi hay không?”
“Đương nhiên không thành vấn đề.”
Lần đầu tiên Văn Tâm gặp được một người xin chữ ký của mình, còn vui vẻ đến vậy. Lư Tác lấy một cây bút lông màu đen, ý bảo Văn Tâm ký luôn lên tay áo màu trắng mà ông ta đang mặc, ở đời trước Văn Tâm cũng đã quen rồi, nhận bút ký ngay. Nhưng mà, lúc Văn Tâm vừa mới ký được một nửa đã phát hiện trên tay áo Lư Tác còn có một cái tên khác – K. Văn Tâm nghĩ đến bình luận của các fans cuồng nhiệt kia, lắm miệng hỏi: “Đạo diễn, K thần cũng tới sao?”
“Đương nhiên, điểm nhấn của chương trình lần này là sự tái xuất của K thần mà.” Lư Tác phấn chấn vô cùng, nhưng ý thức được mình đang nói chuyện với Văn Tâm liền lập tức sửa miệng: “Không phải nói cô không nổi tiếng đâu Văn Tâm, chỉ là đối với người yêu thích đua xe thì K thần đúng thật là một truyền kỳ.”
“Tôi biết, là Sở Tịch giới đua xe.”
“Đúng đúng đúng, đúng là như vậy.”
Văn Tâm lại hỏi tiếp một câu: “Vậy đạo diễn à, K thần là ai vậy?”
Lư Tác không chút do dự chỉ người đàn ông phía sau Văn Tâm: “Chính là cậu ấy.”
Vừa dứt lời, Văn Tâm đã thấy từ phía sau có người dùng ánh mắt lạnh như băng đánh giá mình, cô theo bản năng xoay người, đối diện với một đôi mắt sâu thẳm màu nâu.
“K thần…”
“Tôi là Hoắc Khang.”
Má nó!