Mèo tôi nuôi đều là Đại lão - Chương 19: Tâm Tâm? Mấy người thân như vậy từ khi nào thế? (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-04 22:47:56
Lượt xem: 37
Trên xe, hai con mèo trầm ngâm suy tư.
Cuối cùng, thông qua một số mối quan hệ Văn Tâm cũng đã liên hệ được với trợ lý người đại diện của Sở Tịch. Không sai, người đại diện của Sở Tịch cũng có trợ lý! Nhưng suy xét đến việc bản thân giờ không có quyền gì lên tiếng cả nên dù nói chuyện với trợ lý Văn Tâm cũng rất khách sáo.
“Xin chào, tôi là Văn Tâm, có lẽ thông qua bạn tôi cô cũng đã biết mục đích của tôi khi liên lạc với cô rồi, thật xin lỗi đã quấy rầy cô. Nhưng chuyện này tôi…
“Xin lỗi, chuyện này tôi không quản được.” Trợ lý ngắt lời Văn Tâm, giọng điệu lạnh lùng: “Cô đừng tìm đến nữa, bây giờ cả ekip của chúng tôi đều không có tâm trạng đi quản những chuyện khác ngoài chuyện của chị Sở Tịch.”
“Cái gì gọi là không có tâm trạng?” Văn Tâm lập tức nổi bão. Thân là ekip của một nghệ sĩ, nhiệm vụ cơ bản nhất chẳng lẽ không phải là giúp nghệ sĩ phân ưu giải nạn sao? Giờ nghệ sĩ xảy ra sự cố, không thể ra mặt được thì ekip này rốt cuộc làm ăn thế nào vậy không biết? Lúc này lại mặc kệ, chờ đến khi nghệ sĩ tỉnh lại, mọi chuyện ập đến thì biết sao giờ?
Trợ lý không giải thích gì thêm với Văn Tâm, lập tức cắt điện thoại.
Văn Tâm giận điên người!
Cô giận đến mức hận không thể chạy đến trước mặt bé Ragdoll hỏi: Em gái à con thật là Đại lão giới giải trí sao, sao ekip của con còn vênh váo hơn cả con thế? Nhưng cô không thể nói, cũng không thể hỏi. Nên, cô chỉ có thể lặng lẽ nói câu xin lỗi trong lòng với Sở Tịch, rồi bảo Lý Tinh Tinh tìm phòng quan hệ xã hội cho cô, bắt đầu thảo luận đối sách.
Khu phim trường, trong ngôi biệt thự màu đỏ.
Trợ lý Tôn Mai cắt điện thoại, vâng vâng dạ dạ nhìn người đàn ông trong phòng: “Tổng giám đốc Tần, tôi đã làm theo lời ngài rồi.”
Tần Hứa Dương vẫn lạnh lùng: “Ừm, sau này cô ta có gọi tới thì cô cũng đừng nhận.”
“Nhưng mà…” Tôn Mai muốn nói lại thôi, vẻ mặt bất an.
“Tôi biết cô muốn nói gì, cô muốn nói con mèo đen của cô ta quả thực vô tội đúng không?” Tần Hứa Dương xoay cây bút máy trên tay, ngẩng đầu nói.
Tôn Mai gật gật đầu: “Hơn nữa chuyện này quả thật fans của chị Tịch đã sai rồi, nếu chị Tịch tỉnh dậy nhất định sẽ làm sáng tỏ chuyện này.”
“Vấn đề là, cô ấy vẫn chưa tỉnh.” Tần Hứa Dương chau mày, nghĩ đến áp lực bốn phương tám hướng, đặc biệt là áp lực điên cuồng trút xuống từ fans cuồng, đầu lại càng đau: “Fans cần một chỗ trút giận, dù vô lý vẫn phải thành có lý.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/chuong-19-tam-tam-may-nguoi-than-nhu-vay-tu-khi-nao-the-2.html.]
Tôn Mai lại nói: “Em thấy theo ý của Văn Tâm thì cô ấy sẽ không cam lòng để yên đâu.”
Tần Hứa Dương không thèm để ý: “Tùy cô ta làm gì cũng được, chuyện này dù sao cũng không tổn hại gì đến cô ta, nhiều lắm chỉ là không được đem theo mèo nuôi tại phim trường thôi. Nếu cô ta đủ thông minh hẳn phải thừa cơ hội này để tăng độ phủ sóng mới đúng.”
“Nhưng…”
“Không nhưng nhị gì cả, đi làm việc đi, chuyện này cứ quyết định vậy.”
_______________________
Văn Tâm và Lý Tinh Tinh đều vội vàng thương lượng đối sách với phòng quan hệ xã hội, tạm thời không có thời gian trông hai con mèo. Nhưng Văn Tâm cũng đã làm xong bữa trưa, đặt hai khay thịt bò và thịt gà đặt trước mặt hai con mèo.
Mèo đen vẫn như cũ, ăn rất ưu nhã, thong thả ung dung. Nhưng kỳ quái là Ragdoll lúc nào cũng nhào đến đồ ăn như hổ vồ mồi lại không ăn gì. Nó ngửi ngửi khay đồ ăn, rất muốn ăn nhưng ăn chưa được hai miếng, cứ nhạt như nước ốc vậy, nó nhả thịt ra ngoài. Mèo đen đã ăn xong rồi mà khay đồ ăn của Ragdoll còn dư lại hơn nửa, rất hiếm thấy.
“Sao vậy Em gái, ăn không hợp miệng sao, hay là thân thể không thoải mái?” Lý Tinh Tinh hoảng hốt: “Không phải là di chứng sau khi ăn chocolate chứ?”
Không phải…
Mèo Ragdoll quơ quơ cái đuôi, thần sắc hơi uể oải. Nó chủ động đến bên chân Lý Tinh Tinh, ngẩng đầu, đôi mắt màu xanh ngọc đầy sầu lo, cứ như đang hỏi: Chuyện của Văn Tâm giải quyết sao rồi?
Lý Tinh Tinh không hiểu, chỉ cho là nó tham ăn vặt: “Em gái ngoan, ăn cơm xong lại ăn đồ ăn vặt được không?”
“Meo…” Giờ tui không có tâm trạng ăn uống đâu.
Ragdoll há miệng kêu một tiếng, Sở Tịch bất giác nghĩ đến sau khi biến thành mèo, nói gì cũng chỉ có thể kêu meo meo, ủ rũ cụp đuôi. Lúc này, trùng hợp mèo đen đi ngang qua, cao ngạo liếc mèo Ragdoll một cái. Mèo Ragdoll cứ như bắt được cứu tinh: ‘Này, tên Nhóc đen kia, gợi ý cho tui coi, tui phải làm sao mới giúp được Tâm Tâm đây?”
Tâm Tâm? Mấy người thân như vậy từ khi nào thế?
Mèo đen lập tức khó chịu: “Thứ nhất, tên của ta không phải là Nhóc đen, tốt nhất thì cô suy xét lại ngôn từ đi. Thứ hai, nếu muốn trở lại thành người, ta khuyên cô hãy thu hồi biểu tình ghê tởm đó đi.”
“Cái gì? Anh nói là có thể khôi phục thành người sao?” mèo Ragdoll hoàn toàn ngơ ngẩn.