Mèo tôi nuôi đều là Đại lão - Chương 13: Tránh xa Văn Tâm ra (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-04 12:10:42
Lượt xem: 55
Sở Tịch còn đang vội ăn đây. Cô ấy đã lâu lắm rồi không có cảm giác được tùy tiện muốn gì ăn đó mà không cần lo sẽ bị tăng cân.
Fans, người đại diện, công ty,… Từ trước đến giờ, cô ấy gánh trên vai kỳ vọng của họ, sống như một nữ thần hoàn mỹ, nhưng không ai biết cô kỳ thật thích ăn gì, nhất là những món ăn nhanh không dinh dưỡng.
Cô ấy không dám ăn, vì thể chất của cô ấy rất dễ béo lên, chỉ cần ăn nhiều một chút hôm sau sẽ tăng thêm một cân. Nhưng giờ thì không giống, khi cô ấy mở mắt đã phát hiện mình biến thành một con mèo, một con mèo Ragdoll huyết thống cao quý.
Lúc đầu, Sở Tịch bị nhốt chung với mười mấy con mèo con khác. Không bao lâu sau đó, bà chủ xách cô ấy ra nhốt riêng trong một cái lồng khác.
Trải qua mấy giờ đồng hồ đi xe đường dài, lúc Sở Tịch mở mắt ra lần thứ hai đã thấy mình được giao cho một cô gái. Cô gái ấy rất xinh đẹp, cũng rất trẻ, thoạt nhìn chỉ mới hai mươi tuổi. Sau khi nhìn thấy mình, cô nàng kia vui sướng cứ như thấy được bảo bối tuyệt thế gì vậy, vừa khen tới tấp vừa vuốt lông, còn đem tất cả đồ ăn ngon trong nhà bày hết trước mặt Văn Tâm.
Sở Tịch chần chờ một chút rồi cũng tiếp nhận sự thật này. Cô ấy nghĩ, có lẽ mình đã c.h.ế.t rồi, đã đầu thai kiếp sau. Xảy ra tai nạn nghiêm trọng như vậy không thể nào bình yên vô sự được, dù linh hồn mình giờ có biến thành mèo thì cứ tới đâu hay tới đó đi, cứ làm một con mèo thật tốt là được.
Làm mèo cũng đâu có gì không tốt, ít nhất cũng được như bây giờ, muốn ăn gì thì ăn. Vì vậy Sở Tịch đặt nỗi băn khoăn của mình xuống, cúi đầu ăn sạch đồ ăn trước mặt như một con mèo bình thường.
Không bao lâu sau, cô ấy nghe thấy có người đang bàn luận về mình.
“Chị Tâm Tâm, chị nói xem Sở Tịch sẽ không sao chứ, em lo lắng cho cô ấy quá.”
“Chắc là không sao đâu, em không thấy tin tức sao? Trong tin tức nói Sở Tịch chỉ tạm thời hôn mê thôi, không nguy hiểm đến tính mạng.”
“Chỉ là xem trong video tai nạn hình như rất nghiêm trọng…”
“Yên tâm yên tâm, em không tin người khác thì cũng không tin Sở Tịch sao? Cô ấy ra mắt đã nhiều năm như vậy khó khăn gì mà không gặp, cuối cùng không phải đều vượt qua hết sao.”
“Cũng đúng, chị Tâm Tâm nói rất đúng, em phải tin nữ thần Sở Tịch.”
Sở Tịch sửng sốt. Mình không c.h.ế.t sao? Vậy tình huống hiện tại là như thế nào? Xuyên linh hồn sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/chuong-13-tranh-xa-van-tam-ra-2.html.]
Sở Tịch ngẩng đầu lên, bắt đầu dùng ánh mắt nghiên cứu tìm tòi đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Đây là một gian phòng trong khách sạn, hơn nữa cách trang hoàng và bố cục cũng giống hệt khách sạn gần khu phim trường.
Hai cô gái vừa rồi đang nói chuyện đều rất trẻ. Chỉ là một người tóc ngắn khuôn mặt mang theo chút ngây ngô non nớt, một người khác có khuôn mặt xinh đẹp, dáng người thon gọn, khí chất không hề thua mình lúc trẻ.
Sở Tịch chớp chớp mắt, đột nhiên nhớ đến một video ngắn trên hotsearch mà trợ lý đưa cho mình xem. Trong video là một cảnh khóc trên sân khấu của một nữ minh tinh, hình như là cảnh diễn của cô gái này.
Sở Tịch thấy có chút buồn cười. Không nghĩ tới mình đã biến thành mèo rồi mà vẫn không thoát khỏi giới giải trí. Có lẽ đây là số mệnh… Nhưng Sở Tịch lại vô cùng thống hận số mệnh này, nếu được lựa chọn, cô nguyện mình chưa từng gia nhập vào giới giải trí.
Ánh mắt cô dời khỏi hướng cô gái xinh đẹp kia. Sau đó, Sở Tịch thấy một con mèo đen.
Bộ lông trên người đen tuyền, nhìn nó như đã hoàn toàn dung nhập vào cái sofa màu đen. Nếu không phải năng lực quan sát của Sở Tịch sau khi biến thành mèo nhạy bén hơn hẳn, nhất thời thật đúng là không thể phát hiện. Hình thể mèo đen lớn hơn mình nhiều, thoạt nhìn có lẽ là mèo lông dài Maine.
Vốn là chủ nhà ở đây, mèo đen bày ra khí phách không hề nhỏ. Nó vừa không chủ động đến chào đồng loại mới, cũng không có phản ứng gì về sự xuất hiện của Sở Tịch.
Sở Tịch còn cho rằng nó là thú bông đồ chơi, mãi đến khi ý thức được cô đang nhìn mình, nó đột ngột quay đầu, dùng đôi mắt vàng kim nhìn chằm chằm Sở Tịch.
Ánh mắt hai con mèo giao nhau trên không trung, loáng thoáng còn có tia lửa xuất hiện. Sở Tịch cảm giác đối phương cũng không có địch ý, nhưng lại cao ngạo không ai bì nổi.
Tuy Sở Tịch không hiểu vì sao một con mèo lại cao ngạo như vậy nhưng cô cũng sẽ tôn trọng nó, vì vậy cô quyết định sẽ ký hiệp định hòa bình với mèo đen.
“Mèo đen bên kia ơi, có muốn đến ăn chung không?”
Mèo đen nhàn nhạt liếc cô một cái.
Sở Tịch đem mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh, quá mất mặt, cũng không thèm để ý mèo đen nữa.
Kết quả giây tiếp theo, mèo đen đột nhiên mở miệng: “Mi muốn ăn nhiều hay ít thì tùy, nhưng phải nhớ, cách xa Văn Tâm ra.”