Thời đại , các gia đình thế gia đều địa lao và hình cụ riêng, ngày thường dùng để quản thúc nô tài, và cũng trái pháp luật.
“Vâng.” Vân Phi trả lời một cách máy móc, một tay túm lấy Tần Minh Huy, màng phản kháng, kéo ngoài.
Tần Minh Huy giãy giụa vài cái, mắt tối sầm, trực tiếp sợ đến ngất .
“Con tiện nhân! Bổn hầu sủng ái ngươi bao nhiêu năm, ngươi dám lưng bổn hầu chuyện hổ như ! Ngươi , ngươi và Tần Minh Huy thông đồng với từ khi nào?” Vân Hãn Thành mặt Liễu thị, ngọn lửa giận ngập trời trút xuống bà . Hỏi xong, đợi Liễu thị trả lời, ông đá một cước n.g.ự.c bà.
Liễu thị “ọe” một tiếng hộc máu, n.g.ự.c đau như nổ tung, sợ đến mặt mày thất sắc.
“Hầu gia, oan! Thiếp oan…” Liễu thị dám thừa nhận, chỉ liên tục kêu oan.
Vân Hãn Thành chịu tin, “Tiện nhân, còn dám kêu oan!”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Khó trách, khó trách lúc Liễu thị quản gia, Tần Minh Huy thường xuyên chạy đến hầu phủ.
Nghĩ , Vân Hãn Thành càng thêm nghi ngờ, Liễu thị và Tần Minh Huy đầu.
Phụt…
Nghĩ đến việc Liễu thị cắm cho bao nhiêu cái sừng, Vân Hãn Thành n.g.ự.c liền một trận tức tối, phụt một tiếng, phun một ngụm máu.
“Hầu gia!” Tô thị kinh hãi kêu lên, vội vàng đỡ lấy ông .
Vân Hãn Thành kịp thở, mắt tối sầm, ngất trong lòng Tô thị.
“Người ! Mau đến đây! Hầu gia ngất !” Một Tô thị đỡ nổi, vội vàng gọi nha .
Các nha tiếng Tô thị, luống cuống tay chân chạy đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-994.html.]
Tô thị giao Vân Hãn Thành cho nha , lau nước mắt : “Các ngươi, các ngươi mau đưa Hầu gia về nghỉ ngơi.”
“Vâng.” Các nha đồng thanh đáp lời, dìu Vân Hãn Thành rời .
Sau khi Vân Hãn Thành nha đưa , trong từ đường chỉ còn Tô thị, Liễu thị và nha Bích Vân bên cạnh Tô thị.
Tô thị ngẩng khuôn mặt xinh lên, từ cao xuống Liễu thị, như một con kiến, đầy vẻ khinh thường.
“A, Tô Mị Hỉ, con tiện nhân! Ngươi c.h.ế.t tử tế !” Liễu thị quỳ rạp đất, đôi mắt chứa chan lòng căm hận tột cùng, dán chặt khuôn mặt xinh của Tô thị, hận thể khoét một trăm cái lỗ mặt bà .
“Ta c.h.ế.t tử tế ?” Tô thị lạnh một cách mỉa mai, “Liễu di nương, ngươi nên rõ tình hình . Người ngoại tình là ngươi, . Người Hầu gia g.i.ế.c đánh là ngươi, .”
Liễu thị tức giận bò lên , giương nanh múa vuốt định cào mặt Tô thị.
“Tiện nhân! Là ngươi hại ! Là ngươi hại , ? A… Ta liều mạng với ngươi!”
Tô thị bình tĩnh yên. Không cần bà lệnh, Bích Vân chủ động tiến lên, ngăn cản Liễu thị, đưa tay đẩy bà . Liễu thị kiệt sức, ngay cả một vạt áo của Tô thị cũng chạm .
Nghe lời của Liễu thị, Tô thị lạnh một cách âm hiểm, đáp .
là bà hại Liễu thị và Tần Minh Huy thông dâm. Hôm nay, hương đưa đến từ đường là một loại mê tình hương đặc biệt, chỉ tác dụng với đàn ông. Bà đoán quan hệ giữa Tần Minh Huy và Liễu thị đơn giản. Cho nên, khi Tần Minh Huy đến cửa hàng phía Nam thành gây sự, bà bí mật sắp xếp, gửi loại hương đến từ đường. Loại hương khi cháy hết, tro của nó khác gì tro hương bình thường, dù Vân Hãn Thành nghi ngờ cũng thể tra đến đầu bà .
“Bích Vân, ngươi lệnh cho gia đinh, canh giữ cẩn thận từ đường. Hầu gia hiện đang hôn mê, đợi ngài tỉnh sẽ xử trí Liễu di nương .” Tô thị nghiêng mặt về phía Liễu thị, lạnh lùng lệnh. Nói xong, bà rời .
“Vâng.” Bích Vân đáp lời bóng lưng bà , vội vàng đuổi theo.
Liễu thị bà kiêu căng ngạo mạn rời , tức đến mức dùng hai tay cào đất, “Tiện nhân! A, tiện nhân…”
“Di nương, xảy chuyện gì ?” Mãi cho đến khi Bích Vân gọi gia đinh đến, canh giữ chặt chẽ từ đường, Bích Trân mới lờ mờ tỉnh . Cô sờ cái cổ đau nhức, cứng đờ của , vội vàng nhà, đúng lúc thấy Liễu thị đang quỳ rạp đất, hai mắt đỏ ngầu, biểu cảm dữ tợn. “Di nương…”
Cô trực giác tình hình , trong lòng run lên, vội vàng tới, đỡ Liễu thị dậy.