Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 947

Cập nhật lúc: 2025-08-22 15:14:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy ép Ninh Quốc hầu phủ nạp Vân Thiên Kiều, nhưng Vân Hãn Thành cũng mất hết mặt mũi mặt Bắc Cung Nghi. Chuyện thương lượng xong, nhưng trong lòng vẫn bực tức nguôi. Ông giữ vẻ mặt lạnh tanh, trở về phủ.

Năm ngày , một ngày xuân ấm áp, Ninh Quốc hầu phủ phái một cỗ kiệu nhỏ đến rước Vân Thiên Kiều.

Vốn là một trong Biện Đô song xu, gả một cách thê thảm. Nàng mặc một bộ áo cưới, từ cửa của Xương Bình Hầu phủ, bằng cửa của Ninh Quốc hầu phủ. Của hồi môn ít ỏi, ngay cả nha hồi môn, Vân Hãn Thành cũng chỉ cho thêm vài .

“Tức c.h.ế.t ! A, tức c.h.ế.t !”

Ngày Vân Thiên Kiều xuất giá, Liễu thị đập nát nhiều đồ đạc trong Nghênh Xuân Uyển.

Đứa con gái mà bà khổ công bồi dưỡng bao nhiêu năm, niềm kiêu hãnh của bà , cứ thế mà gả một cách thê thảm…

Tất cả chuyện , đều là do con tiện nhân Vân Mạt hại! Bà sẽ tha cho nó.

Có tấm gương của Vân Thiên Kiều, Vân Thanh Hà trở nên như chim sợ cành cong, dám hành động thiếu suy nghĩ nữa. Sự dè chừng của nàng đối với Vân Mạt sâu thêm vài phần.

Toàn bộ Xương Bình Hầu phủ chìm trong một bầu khí u ám, trừ mảnh trời riêng của Kiêm Gia Các.

Dưới ánh nắng ấm áp của mùa xuân, Vân Dật Phàm và Vân Hiểu Đồng đang cầm kiếm đối luyện trong sân. Vô Niệm dọn một chiếc ghế tựa , để Vân Mạt phơi nắng. Vân Mạt thoải mái ghế, ung dung tắm nắng, xem hai đứa nhỏ luyện kiếm, ngày tháng trôi qua thật vui vẻ, thư thái.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Cứ thế, thoáng chốc ba ngày trôi qua.

“Phu nhân, phu nhân, mau tỉnh !” Sáng sớm ngày thứ tư, trời tờ mờ sáng, Không Cố Kỵ xông Kiêm Gia Các, đánh ngất tỳ nữ trực đêm, đập cửa phòng Vân Mạt rầm rầm.

Vân Mạt giật tỉnh giấc, tiếng đập cửa dồn dập của Không Cố Kỵ, tim đập lỡ một nhịp. Nàng liếc qua chiếc giường nhỏ bên cạnh, “Tâm nhi, thắp đèn.”

Vô Tâm khoác xong áo ngoài. Nghe lệnh của Vân Mạt, nàng nhanh chóng thắp nến lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-947.html.]

Phòng sáng trưng. Vân Mạt xỏ giày, kịp mặc áo ngoài, vơ vội một chiếc áo choàng khoác lên, “Tâm nhi, mau mở cửa.”

Nghe tiếng đập cửa dồn dập, nàng một dự cảm chẳng lành. Có thể khiến Không Cố Kỵ vội vã như , chỉ thể là Yến Li.

Két một tiếng, cửa phòng mở , để lộ gương mặt lo lắng của Không Cố Kỵ.

“Xảy chuyện gì?” Vân Mạt liếc một cái, vội vàng hỏi.

Không Cố Kỵ : “Phu nhân, chứng Hàn Huyết của Vương gia phát tác.”

Vân Mạt lảo đảo, suýt chút nữa vững. Vô Niệm vội vàng đỡ lấy nàng, “Mau, mau gọi Vô Tình.”

Nàng dứt lời, Vô Niệm, Vô Tình, Vân Hiểu Đồng và Vân Dật Phàm thấy động tĩnh, tất cả đều chạy đến.

“Mẫu , cha xảy chuyện ?” Vân Hiểu Đồng lo lắng đến mức hai hàng lông mày gần như dính .

Vân Mạt thời gian giải thích với nó, chỉ : “Con trai, chúng đến Nhiếp Chính Vương phủ .”

“Phàm , và Tiểu Đồng ở giữ Kiêm Gia Uyển. Nếu ai hỏi, cứ sáng sớm khỏi phủ lo việc.”

“Đại tỷ tỷ, tỷ cứ yên tâm .” Vân Dật Phàm hiệu cho Vân Mạt, “Tỷ yên tâm, tỷ phu nhất định sẽ .”

Vân Mạt dặn dò xong, lúc mới dắt Vân Hiểu Đồng. Mấy trực tiếp dùng khinh công rời khỏi Xương Bình Hầu phủ, vội vã chạy đến Nhiếp Chính Vương phủ.

Trong noãn các của Nhiếp Chính Vương phủ, Yến Li im bất động chiếc giường khắc hoa, hai mắt nhắm nghiền. Hàng mi dài cong vút rủ xuống, khuôn mặt như tiên như ma phủ một tầng hàn khí, ngay cả đôi môi mỏng mím nhẹ cũng toát vẻ lạnh lẽo.

“Vương gia, ngài tỉnh ! Ngài tuyệt đối thể chuyện gì. Nếu ngài chuyện, phu nhân, tiểu công tử, và tiểu quận chúa đời ?”

Ngây Thơ và Bất Phá giường, cả hai đều nhíu mày, lo lắng như kiến bò chảo nóng.

Loading...