Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 916

Cập nhật lúc: 2025-08-22 07:07:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tâm Nhi, mấy ngày tới, em tranh thủ ngoài xem xét, nếu thấy cửa hàng nào phù hợp sang nhượng thì thuê giúp một gian.” Vừa về đến Kiêm Gia Các, Vân Mạt liền giao việc cho Vô Tâm. Cô bé theo nàng lâu, đối với chuyện kinh doanh cũng quen thuộc.

“Ngoài , tìm giúp thêm vài nữa.”

Cửa hàng mở , chắc chắn sẽ cần nhân lực.

“Vâng, ngày mai em sẽ ngay.” Vô Tâm gật đầu.

Dặn dò Vô Tâm xong, Vân Mạt sang Vô Niệm: “Còn Niệm Nhi, em mua thêm dược liệu để chế tạo viên ngậm về đây, càng nhiều càng .”

“Vâng.”

Sắp xếp xong việc, Vân Mạt sang phòng bên cạnh xem tình hình của Vân Dật Phàm. Thấy tình trạng định, tinh thần ngày càng hơn, nàng mới yên tâm về phòng nghỉ ngơi.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Vô Tâm và Vô Niệm canh gác bên ngoài, nàng niệm khẩu quyết tiến Tiên Nguyên Phúc Cảnh.

Sau khi mang thai, dù lười biếng, nhưng ngày nào nàng cũng kiên trì Tiên Nguyên Phúc Cảnh tu luyện một chu thiên. Nàng tu luyện mỗi ngày, một là để sớm ngày đột phá tầng thứ ba của Tiên Nguyên Thiên Quyết, hai là vì linh khí trong Tiên Nguyên Phúc Cảnh dồi dào, nghỉ ngơi trong một thời gian sẽ cho thai nhi trong bụng.

Nàng xếp bằng, mái tóc đen như thác đổ xuống bên hông. Trong lòng thầm niệm pháp quyết cổ xưa, pháp quyết lưu chuyển, linh khí quanh nàng d.a.o động, một luồng bạch quang bao bọc lấy nàng. Một lát , cả nàng lơ lửng trung, lớp bạch quang, làn da trong suốt như ngọc, vạt áo bay phất phơ, trông như tiên nữ hạ phàm. Trong vòng sáng trắng còn một con phượng hoàng màu đỏ sẫm ẩn hiện.

Sau một chu thiên, nàng ngự gió bay về phía Thánh Linh Hồ.

Ngọc trai và đá quý mang về từ hải vực nuôi dưỡng trong Thánh Linh Hồ một thời gian. Cứ vài ngày nàng vớt lên xem xét, gần đây phát hiện trân châu sáu màu. Ngoài , phẩm cấp của đá quý cũng hơn nhiều.

“Chủ nhân, cứ xem xét trân châu, đá quý trong hồ mãi mà mang bán thì tác dụng gì?” Một giọng vang lên từ bên bờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-916.html.]

“Người giữ những viên trân châu, đá quý , định để chúng sinh con đẻ cái ?”

Vân Mạt cần cũng là con linh thú lắm lời màu vàng .

“Vàng, ngươi thời gian rảnh rỗi lo chuyện của , dồn tâm sức Bạc .” Vân Mạt ném viên ngọc trai trong tay xuống Thánh Linh Hồ, lướt mặt hồ dính một giọt nước, nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh Vàng.

Từ khi Vàng dụ dỗ, Bạc bỏ rơi tiểu Đậu Đinh, thường xuyên ở trong Tiên Nguyên Phúc Cảnh.

“Ngươi mà thúc giục Bạc tu luyện cho đàng hoàng, còn ăn vụng linh dược tiên thảo của nữa, thì coi chừng vặt tai sư tử của ngươi xuống ngâm rượu đấy.” Lúc , Vàng đang ở hình dạng sư tử, Vân Mạt túm lấy một bên tai nó.

“Chủ nhân, của hai đứa nhỏ , tính tình vẫn nóng nảy thế.” Vàng giật giật tai, thoát .

Vân Mạt túm chặt hơn, trừng mắt: “Ta là của hai đứa nhỏ thì vẫn xử ngươi như thường.”

“Mẹ chủ nhân, đừng xử Kim Kim nhà con.” Bạc từ lưng Vàng chui , ngước đôi mắt long lanh ngấn nước Vân Mạt. “Kim Kim trộm linh dược đều là vì con.”

Vân Mạt cúi xuống , lưng Bạc đang lúc lắc ba cái đuôi to. Rõ ràng hai hôm , con hồ ly mới hai đuôi, mọc cái đuôi thứ ba nhanh thế…

“Vàng, ngươi , ngươi bứt linh thảo nào cho Bạc ăn ?” Vân Mạt trừng mắt Vàng, ánh mắt như ăn tươi nuốt sống.

Nàng phát hiện con sư tử đáng ghét chuyện giấu . Có những linh dược, linh quả phẩm cấp rõ ràng cao, nó với nàng là đồ bình thường, đáng tiền, lưng liền đưa cho Bạc ăn. Con sư tử , đúng là chỉ giỏi bắt nạt nàng rành thảo dược của Hồng Linh Địa.

Vàng rụt cổ, đối mặt với Vân Mạt, chột đến mức chớp mắt liên tục: “Cái đó… cái đó…”

“Đừng ấp a ấp úng với bà.” Vân Mạt nhếch miệng, để lộ hàm răng trắng bóng. “Coi chừng tối nay bà ăn món đầu sư tử hầm đấy.”

“Chỉ… chỉ cho nó ăn một cây Phượng Huyết Thảo thôi mà.” Vàng nuốt nước bọt ừng ực.

Loading...