Chỉ cần một ánh mắt của Yến Li, Vô Tình thong thả bước đến mặt Tô thị. Chẳng cần hỏi ý kiến, nắm lấy tay nàng, ngón tay đặt lên mạch đập.
Tô thị cắn răng, ép bình tĩnh. Nàng đang cược, cược rằng Vân Mạt hạ độc Vân Dật Phàm là .
Khoảng nửa phút , Vô Tình buông tay Tô thị , khẽ liếc Vân Hãn Thành một cái: “ là hỉ mạch.”
Nghe câu trả lời , thần kinh căng cứng của Tô thị mới thả lỏng, nàng thở phào một , đẫm lệ như hoa lê trong mưa níu lấy tay áo Vân Hãn Thành: “Hầu gia, oan. Vì đứa con trong bụng , xin Hầu gia hãy điều tra rõ ràng, trả cho một sự trong sạch.”
Vân Hãn Thành vốn xử trí Tô thị, chỉ là hành động qua loa. Giờ đây, khi Tô thị thai, đương nhiên mừng kể xiết. Chỉ cần hôm nay xử trí Tô thị, đợi cơn sóng gió qua , sẽ tùy tiện tìm một kẻ c.h.ế.t để gánh tội cho nàng là xong.
Xác nhận Tô thị mang thai, gương mặt xinh của Vân Thanh Hà sa sầm đến mức thể vắt nước. Tô thị mang thai thật, thể trùng hợp như ? Nàng thầm oán hận, ánh mắt nghi ngờ liếc về phía Vô Tình.
“Hầu gia, nếu Tô di nương thai, đề nghị tạm thời giam lỏng nàng ở Thủy Nguyệt Các, đợi khi sinh con xong sẽ xử trí.” Sự việc đến nước , dù Liễu thị đến cũng chỉ thể thuận theo. Thay vì trái ý Vân Hãn Thành, chi bằng rộng lượng lùi một bước. Như , dù hạ bệ Tô thị, cũng thể chiếm vài phần tình cảm của chồng.
Lời bà dứt, Vân Hãn Thành liền sang, trong mắt quả nhiên ánh lên nụ hài lòng. Vân Thanh Hà và Vân Thiên Kiều cũng phản đối, chỉ thầm hận Vân Mạt đến tận xương tủy, đặc biệt là Vân Thanh Hà.
Vân Hãn Thành rời mắt khỏi Liễu thị, về phía Vân Mạt.
Nhiếp Chính Vương Yến Li đang ở đây, nếu Vân Mạt gật đầu, e rằng cũng khó mà tạm tha cho Tô thị.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Phụ , đứa bé vô tội. Dù Tô di nương hạ độc Phàm nữa, đứa bé trong bụng nàng cũng tội. Người cứ giam lỏng nàng ở Thủy Nguyệt Các , chuyện đợi đứa bé đời hãy .” Vân Mạt phản đối.
Mục tiêu của nàng là hung thủ , chứ con thí Tô thị .
“Vân Phi, đưa Tô di nương đến Thủy Nguyệt Các. Không lệnh của bản hầu, thả nàng ngoài.” Vân Hãn Thành trầm giọng lệnh.
“Vâng.” Vân Phi lập tức tiến , áp giải Tô thị rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-912.html.]
Một trận sóng gió cứ thế kết thúc.
Trở Kiêm Gia Các, Vân Mạt Yến Li ấn xuống giường bắt nghỉ.
Yến Li bên mép giường, bàn tay to với những khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng vuốt ve chiếc bụng nhô lên của nàng, đôi mắt sâu thẳm ngập tràn ấm áp.
“Nghe , mấy ngày nay em thức khuya?”
“Ai thế, kẻ nào đặt điều .” Hàng mi cong vút của Vân Mạt chớp chớp, vẻ mặt đầy chột . “Anh, đừng mà oan cho em.”
Yến Li nhướng mày, nắm lấy một bàn tay nàng, đưa lên miệng cắn nhẹ một cái: “Còn cả quầng thâm mắt đây .”
“Có ? Sáng nay em ngủ bù mà.” Vân Mạt rụt tay , ngốc nghếch dụi dụi mắt .
Yến Li chằm chằm hành động dụi mắt của nàng, mặt đen một nửa: “Ta oan cho nàng ?”
Vân Mạt lúc mới rơi cái bẫy giăng , nàng chộp lấy một cái gối ném qua: “Yến Li, tên c.h.ế.t tiệt nhà , dám lừa em.”
Yến Li bắt cái gối, đặt ngay ngắn.
“Vân Nhi, lo cho nàng.”
Nàng rằng, khi nàng ở trong nơi thị phi như Xương Bình Hầu phủ, lo lắng đến nhường nào ?
Vân Mạt thẳng mắt , thấy sự nghiêm túc trong con ngươi , giọng nàng lập tức dịu xuống: “Yên tâm, em sẽ chăm sóc cho và con.”
“Ngủ , canh cho nàng.” Yến Li đột nhiên đổi giọng, kéo chăn đắp cho nàng.