Vân Mạt thấy ông mày mặt hiền từ, tính tình chút giống Chu Bá Thông trong tiểu thuyết của Kim Dung, trực giác , liền thành thật : “Lão gia, chúng con đến Linh Lung Sơn Trang.” Vào núi lâu như , đừng Linh Lung Sơn Trang thấy, ngay cả một túp lều tranh cũng thấy. Lão giả xem quen thuộc với núi Ngọc Cảnh, thể hỏi đường ông. “Lão gia, ông Linh Lung Sơn Trang đường nào ạ?”
“Ta .” Lão giả gật đầu.
Vân Mạt trong lòng vui mừng: “Lão gia, ông Linh Lung Sơn Trang, phiền ông chỉ đường cho chúng con với ạ.”
“Cô nướng gà cho , sẽ cho.” Lão giả đưa con gà trong tay gần Vân Mạt.
“Lão gia, ông đây đang khó khác .” Vô Tâm bình tĩnh nữa, phản đối, “Sớm bắt gà cho ông, để ông nướng .”
Lão giả liếc Vô Tâm một cái, tiếp tục quấn lấy Vân Mạt: “Ta mặc kệ, các ngươi nướng gà cho , sẽ dẫn các ngươi đến Linh Lung Sơn Trang. Nói cho các ngươi , dẫn đường, dù đến tối mịt, các ngươi cũng đừng hòng đến Linh Lung Sơn Trang.”
“Niệm Nhi, Tâm Nhi, nhặt củi lửa .” Gặp một ông lão khó chơi thế , Vân Mạt đành đồng ý. Dù thì nướng một con gà cũng tốn bao nhiêu thời gian, hơn nữa, nàng cảm thấy lời của lão giả giống như dối.
“Đồng Đồng, con trong túi lấy hộp gia vị giúp .”
Hộp gia vị trong túi là do Vân Mạt chuẩn từ , phòng khi đường gặp quán trọ, thể dùng khi săn b.ắ.n ở ngoại ô.
Nàng lệnh một tiếng, Vô Tâm, Vô Niệm, Vân Hiểu Đồng liền chia hành động.
Vân Mạt đồng ý nướng gà, lão giả chút khách khí nhét con gà lòng nàng: “Cô bé, con gà cô giữ lấy, qua bên chợp mắt một lát, nướng xong thì gọi .”
Dứt lời, đợi Vân Mạt phản ứng gì, ông bước đến một cây đại thụ, kéo áo khoác, phịch m.ô.n.g xuống nền tuyết, dựa cây, nhắm mắt liền ngủ.
Vân Mạt ôm con gà trong lòng, thật sự cạn lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-884.html.]
“Vô Tình, xử lý con gà một chút.” Vân Mạt liếc lão giả vài , đến mặt Vô Tình, ném con gà trong lòng cho .
Vô Tình cảm thấy gặp tai bay vạ gió. Nghĩ đến đường đường là một trong Lục Sát, thần y độc bộ thiên hạ, chạy đến nơi hoang sơn dã lĩnh để gà cho một ông lão, thật là… Vân Mạt đang mang thai, thể để nàng tự động thủ, nếu vương gia nhất định sẽ lột da . Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, đành rút kiếm đối mặt với con gà trong lòng.
Một lát , Vô Tâm và Vô Niệm nhặt một đống củi lửa trở về.
May mà hai cô bé ở thôn Dương Tước một thời gian, việc nhóm lửa vẫn học . Một lát , một đống lửa trại bùng cháy nền tuyết.
Vân Hiểu Đồng lục lọi trong xe ngựa lấy gia vị, mang đến bên cạnh Vân Mạt.
Vô Tình loay hoay một hồi, một con gà rừng sặc sỡ cuối cùng biến thành một con gà sạch.
Vân Mạt nhận lấy con gà từ tay , tìm một cành cây thô đặt lên lửa nướng. Nàng nướng một lúc, lật mặt cho gà, một lát , những giọt mỡ óng ánh chảy , mùi thơm theo gió núi bay xa.
Vân Hiểu Đồng, Vô Tâm, Vô Niệm, Vô Tình ngửi thấy mùi thơm, đều hẹn mà cùng nuốt nước bọt, ngay cả Vân Mạt cũng chút thèm.
“Cô bé, bảo cô nướng gà quả sai.” Vân Mạt đang nuốt nước bọt thì ông lão tóc bạc vây quanh .
Nhìn con gà nướng đến vàng ruộm, gần như chín, Vân Mạt mở hộp gỗ bên cạnh, rắc muối ăn, bột thì là và các gia vị khác lên .
Thì là và thịt nướng quả là một sự kết hợp tuyệt vời. Thịt gà nóng hổi gặp thì là, tức khắc hương thơm lan tỏa.
Cổ họng lão giả khẽ động, một tay giật lấy con gà trong tay Vân Mạt, cần nóng miệng , ôm lấy liền gặm: “Cô bé, tay nghề của cô quả tồi.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Vân Mạt, Vân Hiểu Đồng, Vô Tình, Vô Tâm, Vô Niệm ông ăn đến miệng bóng nhẫy, trong lòng thèm đến sôi sục. Đặc biệt là Vân Mạt, nàng đang mang thai, thèm ăn cái gì là thèm vô cùng. Nhìn lão giả ăn ngon như , trong lòng nàng chút vui.