Vân Mạt nhẹ nhàng thở phào, ngẩng mắt về phía Yến Li.
“Yến Li, huyết mạch hoàng thất thể lẫn lộn.” Tứ vương gia yên, dậy khỏi ghế, vẻ mặt nghiêm trọng về phía Yến Li.
Yến Li liếc ông một cái, vẻ mặt trang trọng trả lời: “Tứ hoàng thúc, con trai của bổn vương, bổn vương nhận sai. Ngươi nếu tin, bổn vương thể cùng Đồng Đồng lấy m.á.u nhận .”
“Tam hoàng , chuyện thấy thế nào?” Tứ vương gia quyết định , đảo mắt, chuyển tầm mắt sang phía Tam vương gia.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Tam vương gia thấy vẻ mặt của Yến Li trang trọng như , giống dối, liền nhíu mày : “Lão Tứ, nếu Li Nhi lấy m.á.u nhận , thì cứ để nó . Biết thật sự là huyết mạch hoàng thất thì .”
Lúc chuyện, ông liếc về phía Vân Hiểu Đồng một cái, càng cảm thấy Vân Hiểu Đồng và Yến Li lúc nhỏ giống như đúc. Huyết mạch hoàng thất vốn thưa thớt, nếu thật sự là huyết mạch hoàng thất thì nên nhận .
Tam vương gia như , Tứ vương gia gật đầu, cũng phản đối nữa.
Nói cho cùng, hai vị lão vương gia thời điểm mấu chốt cũng hồ đồ, nhà họ Cơ tâm mưu phản. Mặc dù hai thường xuyên Cơ Thái hậu mê hoặc, một chuyện lý trí, nhưng trong xương cốt vẫn hướng về hoàng thất. Cũng chính vì , Yến Li mới đối với hai ông già một mực nhẫn nhịn.
“Người , tìm thái y đến lấy m.á.u nhận .” Yến Dị lệnh một tiếng, lập tức thái giám mời thái y đến.
Một chiếc chậu vàng đựng nước dâng lên mặt vua. Yến Li qua, vẫy tay áo, nhận lấy cây kim bạc trong tay thái y, chút do dự đ.â.m ngón tay , nhỏ một giọt m.á.u trong chậu vàng.
“Con trai, , cha con đang đợi con.” Vân Mạt nhẹ nhàng vỗ vai Vân Hiểu Đồng.
Mặc dù Vân Hiểu Đồng nhất thời vẫn thể chấp nhận Yến Li là cha ruột của , nhưng từ trong thâm tâm, vẫn yêu quý cha . Lời của Vân Mạt dứt, dậy, từng bước một qua nền tuyết, đến mặt Yến Li.
Yến Li thấy tới, liền đổi vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt dịu dàng sủng ái về phía : “Con trai, đưa tay đây.”
Vân Hiểu Đồng phản kháng, nhưng cũng gì, xắn tay áo lên, đưa bàn tay trắng nõn của đến mặt Yến Li.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-866.html.]
Yến Li dắt tay nhỏ của , lấy một cây kim bạc khác, nhẹ nhàng chích tay một cái. Một giọt m.á.u đỏ tươi rỉ , “tí tách” một tiếng rơi trong chậu vàng.
Thái y mở to hai mắt, ánh mắt khóa chặt trong chậu vàng, sợ nhầm.
Trong chậu vàng, hai giọt m.á.u lơ lửng. Dưới ánh mắt của thái y, hai giọt m.á.u dần dần tụ về phía trung tâm, từ từ hòa quyện .
“Tình hình thế nào?” Tứ vương gia chờ đến sốt ruột, trực tiếp rời khỏi ghế, về phía chậu vàng.
Tam vương gia cũng chờ đến sốt ruột, vội vàng đuổi theo Tứ vương gia.
“Bẩm hai vị lão vương gia.” Thái y chắp tay với Tam vương gia và Tứ vương gia, “Máu của Nhiếp Chính Vương thiên tuế và vị tiểu công tử dung hợp.”
“Nói như , họ là cha con ruột?” Tứ vương gia hỏi.
“Vâng.” Thái y gật đầu, “Chắc chắn là cha con ruột, giả .”
Được thái y khẳng định, ánh mắt của Tam vương gia và Tứ vương gia Vân Hiểu Đồng khác hẳn.
“Ha ha ha, chúc mừng hoàng thúc quý tử.” Yến Dị cao, to ba tiếng, trong lòng thật sự vui mừng cho Yến Li.
Trước đó, cũng từng nghĩ Vân Hiểu Đồng chỉ là con nuôi của Yến Li.
Sau một hồi sóng gió, trở về chỗ , yến tiệc tiếp tục.
“Vị cô cô xinh , cô biểu diễn ? sẽ .” Vân Hiểu Đồng chằm chằm Cơ Dao, khuôn mặt nhỏ lạnh lùng, bộ áo đen tỏa ma khí nặng nề, là một phiên bản thu nhỏ của Nhiếp Chính Vương thiên tuế.
Bây giờ, nếu họ cha con, thật sự ai tin.
Cậu bé đưa chủ đề trở lúc nãy, ánh mắt kiên định, tuyệt đối cho phép bất kỳ ai bắt nạt . Cậu chằm chằm Cơ Dao vài nhàn nhạt quét mắt về phía Cơ Thái hậu cao.