Không khí trong phòng sưởi yên lặng một lát, Yến Li kiên nhẫn cùng hai ông già nữa, liền dậy khỏi giường nệm: “Hai vị hoàng thúc nếu việc gì, bổn vương còn việc, xin phép tiếp.”
Dứt lời, sửa bộ áo đen kiêu ngạo, sải bước khỏi phòng sưởi, chút khách khí bỏ Tam vương gia và Tứ vương gia trong phòng.
Yến Li như , Tam vương gia và Tứ vương gia tự nhiên thể tiếp tục ăn vạ ở Nhiếp Chính Vương phủ. Hai ông già ôm một bụng tức, mang bộ mặt trưởng bối đến, tức tối về.
Xương Bình Hầu phủ, Kiêm Gia Các.
“Đại tiểu thư, phu nhân cho mang quần áo và trang sức để cung tới cho .” Đại nha Thu Vận dẫn mấy tiểu nha của Nghênh Xuân Uyển đến mặt Vân Mạt.
Mỗi tiểu nha trong tay đều bưng đồ vật. Vân Mạt tùy ý liếc qua, mấy bộ váy áo, trâm cài, hoa tai, thiếu thứ gì.
“Đặt đồ xuống, các ngươi đều ngoài .”
“Vâng.” Thu Vận phất tay bảo các tiểu nha đặt hết đồ lên bàn, liếc mắt Vân Mạt một cái, mới dẫn các tiểu nha khỏi phòng.
“Tâm Nhi, con gọi Vô Tình tới đây, cứ tình hình của Tứ công tử.” Vân Mạt đến bên bàn, nhíu mày những thứ bàn.
Nàng yên tâm với những thứ Liễu thị đưa tới, đặc biệt là khi nàng đang mang thai, một chút cũng thể lơ là.
“Vâng.” Vô Tâm Vân Mạt gì, liền đáp lời khỏi cửa.
Một lát , Vô Tình xuất hiện mặt nàng, kiểm tra từng món đồ mà Liễu thị đưa tới.
Nhân lúc Vô Tình đang kiểm tra đồ vật, Vô Tâm Vân Mạt, bẩm báo: “Phu nhân, con tìm Vô Tình, con nha tên Thu Vận đó quả nhiên đang lén.”
“Tạm thời đừng kinh động nó, những việc quan trọng giao cho nó là .” Vân Mạt nhàn nhạt lệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-854.html.]
Ngoài Thu Vận , trong Kiêm Gia Các chắc chắn còn khác do Liễu thị cài . Chuyện , Vân Mạt thấy gì lạ.
“Quần áo vấn đề gì ?” Sau khi Vô Tình kiểm tra một lượt, Vân Mạt nhàn nhạt hỏi.
“Ngoài việc ướp hương của cỏ oải hương tím thì phát hiện vấn đề gì khác.” Vô Tình nhíu mày trả lời.
Anh luôn cảm thấy chỗ nào đó đúng, nhưng cụ thể là gì thì nhất thời .
Vân Mạt , ở thời đại , những gia đình quyền quý thích dùng hương thảo để ướp quần áo, đặc biệt là quần áo của phụ nữ.
“Có chỗ nào đúng ?” Vân Mạt liếc Vô Tình, thấy vẫn giãn mày.
Vô Tình chống cằm, ánh mắt hướng về phía Vân Mạt, : “Dùng cỏ oải hương tím để ướp quần áo thì vấn đề gì, nhưng càng vấn đề, lòng càng yên.”
Vân Mạt cũng cảm thấy Liễu thị thể nào giở trò. Dù Liễu thị giở trò quần áo, thì hai chị em Vân Thanh Hà, Vân Thiên Kiều cũng thể.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Danh tiếng của nàng vốn , trong yến tiệc năm mới, chỉ cần mất mặt một chút là thể ghi nhớ, khiến cho danh tiếng vốn càng thêm tồi tệ, từ đó ảnh hưởng trực tiếp đến hôn sự của nàng và Yến Li.
Vân Mạt nheo mắt , đoán rằng mục đích của Liễu thị, Vân Thanh Hà và Vân Thiên Kiều lẽ là ở đây.
“Vô Tình, mùi hương của cỏ oải hương tím tương khắc với mùi hương của hải đường bốn mùa ?” Vô Niệm một bên, suy nghĩ nửa ngày, đột nhiên nhớ , Cơ Thái hậu thích hải đường bốn mùa.
Vô Tình bừng tỉnh, với Vân Mạt: “Mùi hương của cỏ oải hương tím và hải đường bốn mùa khi hỗn hợp với sẽ khiến ngứa ngáy, hơn nữa là ngứa đến chịu nổi.”
“Thái hậu thích hải đường bốn mùa, yến tiệc năm mới tối nay chắc chắn thể thiếu loại hoa .” Vô Tâm , “May mà phát hiện kịp thời, tâm địa quá hiểm độc.”
Vân Mạt thật sự khâm phục sự tinh vi của kẻ bày độc kế . Nếu nàng thật sự trúng kế, trong yến tiệc chịu nổi sự tra tấn của cơn ngứa mà gãi đến rách áo quần, nhẹ thì danh tiếng tổn hại, nặng thì chọc giận thánh thượng, ảnh hưởng trực tiếp đến hôn sự của nàng và Yến Li. Dù nàng phát hiện manh mối, trúng kế, mà bẩm báo lên Vân Hãn Thành, kẻ bày kế vẫn thể ngụy biện, rằng hiểu dược lý, mùi hương của cỏ oải hương tím và hải đường bốn mùa tương khắc, nên mới dùng nhầm để ướp quần áo, thoát tội . Dù thì chịu thiệt vẫn là nàng, còn kẻ bày kế thì chịu bất kỳ trách nhiệm nào.