“Gầm, gọi Mập Mạp.” Tiểu kim sư mắt sáng lên, lập tức tỉnh táo, hai chân chống lên, chuẩn từ đất bò dậy.
Vân Mạt liếc nó một cái, thấy nó ngốc nghếch, thuận miệng : “Không gọi Mập Mạp, gọi là Thằng Ngốc thế nào?”
Rầm… Một tiếng vang lên, tiểu kim sư còn thẳng , một đầu ngã quỵ xuống đất, nhúc nhích, vẻ mặt ai oán. “Chủ nhân, gia gọi là Thằng Ngốc.” Chủ nhân đang đùa ? Nó ngốc ở , khờ ở ?
Vân Hiểu Đồng vẻ ông cụ non thở dài một , một tay nhỏ đỡ trán, khẽ lắc đầu, đối với trình độ đặt tên của tỏ vô cùng hoài nghi.
Vân Mạt con trai, tiểu kim sư, thấy hai đứa nhỏ đều cúi đầu ủ rũ, cô chút nghẹn lòng. Mập Mạp, Thằng Ngốc, cô thấy mà, ?
“Mẹ đặt nữa, Đồng Đồng, con đặt .”
“Gầm.” Vân Mạt xong, tiểu kim sư lập tức tỉnh táo, đầu , trợn to đôi mắt ngấn nước, thần thái sáng láng Vân Hiểu Đồng. Tiểu chủ nhân, tên của gia oai phong , tất cả trông cậy .
Mẹ bảo đặt tên cho tiểu kim sư, thật quá. Vân Hiểu Đồng cũng hứng thú bừng bừng, bộ lông vàng óng của tiểu kim sư, vô cùng bắt mắt, nghiêng đầu suy nghĩ, lớn tiếng : “Gọi là Vàng ạ?”
“Gầm.” Tiểu kim sư nhảy dựng lên, vây quanh Vân Hiểu Đồng, Vân Mạt xoay một vòng, hiển nhiên vô cùng thích cái tên Vàng . Vàng, ánh vàng lấp lánh, tên quá, thật oai phong, vẫn là tiểu chủ nhân lợi hại.
Vân Mạt đến cái tên , trong lòng liền nảy sinh ý , gian tiểu kim sư. “Nhóc con, ngươi chắc chắn gọi là Vàng chứ?”
“Vâng .” Tiểu kim sư gật đầu lia lịa. “Tiểu chủ nhân đặt tên, Vàng , ánh vàng lấp lánh, gia thích.” Nói xong, nó tự luyến l.i.ế.m liếm bộ lông vàng óng của .
“Thôi , Vàng thì Vàng, ngươi thích là .” Vân Mạt buông tay.
Hai một thú nhanh chân về phía , bất giác đến chân núi. Vàng nhảy lên một tảng đá, đầu gầm nhẹ với con Vân Mạt: “Chủ nhân, theo .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-84.html.]
Vân Mạt gật đầu, dắt Vân Hiểu Đồng, vội vàng đuổi theo bước chân của Vàng. Một con đường đá, dễ , hai một thú leo lên núi, thêm một đoạn nữa.
Đến một khúc cua, phía xuất hiện một cái hang động. "Vù vù" vài tiếng, mấy con dơi đen to bằng miệng bát từ đỉnh bay , lao về phía con Vân Mạt.
“Gầm.” Tiểu kim sư bốn chân vững, ngẩng đầu lên trời, gầm lên một tiếng. Tiếng gầm đó rung chuyển cả cành cây xung quanh, chim chóc trong rừng bay loạn, dơi đen kinh hãi, dừng , vỗ cánh tứ tán bay .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Vân Mạt hang động phía , tiểu kim sư, hỏi: “Đây là tiên nguyên động?”
“Gầm.” Tiểu kim sư gầm nhẹ một tiếng, về phía hang động. “Chủ nhân, đây là tiên nguyên động, theo .”
Vân Mạt che chở Vân Hiểu Đồng bên cạnh, hai con lúc mới đuổi kịp bước chân của tiểu kim sư. Hai một thú động lâu, cảm thấy một luồng gió lạnh ập đến.
… Hắt xì, Vân Mạt kìm hắt một cái.
“Mẹ ơi, ở đây lạnh quá.” Vân Hiểu Đồng cũng ôm hai cánh tay nhỏ, run lên.
Vân Mạt kéo bé lòng che chở, về phía Vàng. “Vàng, ngươi chắc chắn nơi quỷ quái là tiên nguyên động, là động băng ?” Nơi quái quái tiên khí , âm khí thì đủ, còn tệ hơn cô tưởng tượng. Lẽ nào con vật nhỏ phong ấn lâu quá, đầu óc vấn đề, dẫn nhầm đường?
Vàng đầu , thấy ánh mắt hoài nghi của Vân Mạt, chút ấm ức. “Chủ nhân, gia nhớ nhầm , phía chính là băng trủng. Phong thị cổ tộc phong ấn trong băng trủng, Tiên Nguyên Thiên Quyết cũng ở trong đó.” Chủ nhân dám nghi ngờ nó, quá tổn thương lòng tự trọng. Nó là thần thú, thần thú đó.
Nghe Vàng , Vân Mạt ôm chặt Vân Hiểu Đồng, mới tiếp tục về phía .
Hai một thú qua một đoạn đường âm u, đột nhiên phía sáng bừng lên.
“Chủ nhân, chúng đến .” Vàng nhảy nhót, chạy về phía nơi sáng sủa.