Túc Nguyệt lặng lẽ l.i.ế.m láp vết thương lòng, định cảm xúc, nhẹ liếc Tuân Thư một cái mới tiếp tục: "Yên tâm, Quy Tức Tán là độc dược. để công tử ngủ say là để lấy xương bánh chè của , giúp công tử . Nếu công tử tỉnh, nhất định sẽ đồng ý cho ."
"Cô... lấy xương bánh chè của cho công tử." Tuân Thư vẻ mặt kinh ngạc.
"Xương bánh chè của công tử hoại tử, công tử dậy trở thì tìm xương bánh chè để , kết hợp với Kim Ô Đan để trị liệu." Túc Nguyệt giấu giếm Tuân Thư nữa, "Tuân Thư, bây giờ đến Dương Tước Thôn một chuyến, chăm sóc công tử cho ."
Tuân Thư gật đầu, " mà..."
Hắn , công tử thể dậy, nhưng cô cả đời xe lăn.
"Không gì là nhưng cả." Túc Nguyệt gì, "Chữa khỏi chân cho công tử là ước mơ duy nhất của , bất kể trả giá thế nào, cũng hối tiếc."
"Cô , sẽ chăm sóc công tử cho ." Tính cách của Túc Nguyệt, Tuân Thư rõ. Thấy nàng kiên quyết, cũng khuyên nữa.
Túc Nguyệt gật đầu, " sẽ về nhanh. Còn nữa, khi xương bánh chè cho công tử xong, sẽ lập tức rời khỏi Tuân phủ. Cho nên, chuyện xương, cần giữ bí mật cho , để công tử , nhất là cả đời cũng cho ngài ."
Dặn dò Tuân Thư xong, nàng ngừng nghỉ mà vội vã đến Dương Tước Thôn.
"Vân cô nương, Vô Tình công tử, cho công tử nhà uống Quy Tức Tán ." Trong phòng ở Vân Trạch, Túc Nguyệt một áo mỏng dính sương, kịp uống một ngụm nóng vội vã báo cho Vân Mạt và Vô Tình tình hình của Tuân Triệt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Vân Mạt mấy bông tuyết đầu nàng còn tan, trong lòng cảm thấy, chữ "tình" nhất, mà cũng đau thương nhất. May mắn , gặp là Yến Li, khiến nàng đau khổ tột cùng. Nếu , nàng thà cả đời chạm chữ đó.
"Túc Nguyệt, cô suy nghĩ kỹ ? Xương bánh chè một khi lấy , định sẵn cả đời cô chỉ thể bầu bạn với xe lăn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-810.html.]
" nghĩ kỹ ." Túc Nguyệt quả quyết gật đầu, "Mạng của là do công tử cứu, vì ngài hy sinh một đôi chân, cam tâm tình nguyện."
"Nếu như , chúng cùng cô ngay bây giờ." Vân Mạt hiệu cho Vô Tình, bảo chuẩn đồ đạc.
Vô Tình hiểu ý, nhanh mang những thứ chuẩn từ đến.
Đến Tuân phủ, lúc lấy xương, Vô Tình đưa Quy Tức Tán cho Túc Nguyệt, nhàn nhạt : "Lấy xương là điều thường thể chịu đựng , cô ..."
"Không cần." Vô Tình còn xong Túc Nguyệt ngắt lời, "Cảm ơn ý của Vô Tình công tử, thể chịu , ngài cứ việc tay là ."
Nếu nàng uống Quy Tức Tán, sẽ ngủ say ba ngày, thể tận mắt thấy chân của công tử chữa khỏi. Cho nên, nàng thà chịu đựng cơn đau tột cùng, cũng tận mắt thấy đôi chân của công tử hồi phục bình thường.
Vô Tình khuyên nàng nữa, lựa chọn thế nào là quyền của Túc Nguyệt.
"Ta chuẩn động thủ lấy xương, cô tự chuẩn tâm lý ." Trong phòng chỉ còn , Túc Nguyệt và Tuân Triệt. Hắn đến mép giường, tiên dùng ngân châm giúp Tuân Triệt thông kinh mạch ở chân để chuẩn cho việc nối xương. Vừa việc, nhắc nhở Túc Nguyệt.
Túc Nguyệt liếc về phía Tuân Triệt đang giường, cắn răng trả lời Vô Tình: " chuẩn xong, ngài cứ lấy xương bất cứ lúc nào."
Một tuần , Tuân Triệt thu ngân châm, tiên trói Túc Nguyệt một chiếc ghế, nhét một miếng vải miệng nàng, đó dùng lửa khử trùng con d.a.o lấy xương.
Con d.a.o nóng bỏng chạm chân Túc Nguyệt, nàng đến mày cũng nhăn một chút.
Vô Tình rạch nhát d.a.o đầu tiên theo xương bánh chè của Túc Nguyệt. Nàng cắn răng chịu đựng, dù con d.a.o sắc bén đến , y thuật của Vô Tình cao siêu đến , nhưng cơn đau thấu tim gan vẫn khiến thể Túc Nguyệt run rẩy. Một mẩu xương còn lấy , Túc Nguyệt đau đến mức cơ mặt co giật, mồ hôi lạnh trán túa từng giọt như mưa.