Vân Mạt hiểu ý bà, mỉm đáp: "Mẹ nuôi, con gọi một tiếng nuôi, thì mãi mãi là nuôi của con. Mẹ nuôi, bằng lòng nhận đứa con gái nuôi ?"
Kiếp bơ vơ, kiếp tình . Ở thế giới xa lạ , ngoài Yến Li và tiểu Đậu Đinh thể cho nàng chút ấm, thì chỉ còn nhà họ Thu. Thực , trong lòng nàng sớm coi Hạ Cửu Nương là , hôm nay mới thể một cách tự nhiên như mặt Thu Hán Sơn.
"Bằng lòng, nuôi bằng lòng." Hạ Cửu Nương đưa tay xoa đầu Vân Mạt, đôi mắt già nua tràn đầy vẻ trìu mến, "Con gái ngoan."
Vân Mạt cảm nhận sự trìu mến của Hạ Cửu Nương, một cảm giác hạnh phúc dâng trào từ đáy lòng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Bên , Mạc Thanh Sơn dang rộng vòng tay, mặt , bế ngang Thu Nguyệt lên, về phía kiệu hoa.
Thu Nguyệt sợ đến kinh hô một tiếng, ngờ Mạc Thanh Sơn thể bạo dạn như , dám ôm nàng mặt .
"Ố, tân lang giỏi lắm!" Thấy Mạc Thanh Sơn khí thế bá đạo, bế bổng Thu Nguyệt lên, Thiên Chân vỗ vỗ chiếc quạt xếp trong tay, hét to nhất. Vẻ ngoài tà mị, cà lơ phất phơ của thu hút vô ánh .
Thiên Chân cảm thấy vô cặp mắt đang dán , cướp hết sự chú ý của tân lang, liền ngượng ngùng : "Mọi gì? Trên mặt hoa ."
Vô Niệm đảo mắt, khẽ lẩm bẩm: "Đồ ngốc."
Sau tiếng hô của Thiên Chân, xung quanh đều vỗ tay rần rần.
"Thanh Sơn uy vũ!"
"Thanh Sơn , tối nay chờ bọn náo động phòng nhé."
...
Tiếng hoan hô một đợt cao hơn một đợt, đặc biệt là những trẻ tuổi trạc tuổi Mạc Thanh Sơn hét to nhất. Cùng một thôn, ăn tiệc nhà gái xong, buổi chiều còn sang nhà trai ăn tiệc, náo động phòng chắc chắn thể thiếu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-775.html.]
Thu Nguyệt mà mặt đỏ tai hồng, rúc lòng Mạc Thanh Sơn. May mà khăn voan che, nếu nàng thật sự cảm thấy còn mặt mũi nào gặp .
"Đều tại cả, bế em lên." Thu Nguyệt áp mặt n.g.ự.c , khẽ lẩm bẩm một câu, "Tối nay náo động phòng, xem ."
Mạc Thanh Sơn xong, khóe miệng nở một nụ rạng rỡ như ánh mặt trời, mày mắt hớn hở, "Không sợ, sẽ bảo vệ ."
Sau một tràng pháo nổ giòn giã, đoàn rước dâu cuối cùng cũng rời khỏi sân nhà họ Thu.
Hạ Cửu Nương và Thu Thật ở ngưỡng cửa, theo kiệu hoa của Thu Nguyệt, đoàn rước dâu vây quanh, từ từ về phía nhà họ Mạc. Lòng họ ngổn ngang trăm mối, vui mừng, nỡ, chua xót...
Tân nương rước , dân làng còn sang nhà họ Mạc uống rượu mừng, đều theo đó mà giải tán. Sân nhà họ Thu trong khoảnh khắc trở nên yên tĩnh hơn nhiều, chỉ còn Vân Mạt, Yến Li, Trần thị và nhà đẻ của Hạ Cửu Nương.
Gió lạnh thổi vù vù mặt, Vân Mạt rụt cổ . Dù nàng mang thai Xích Phượng chi thể, cũng cơn gió lạnh buốt cho run lên mấy cái.
"Mẹ nuôi, Thu Thật đại ca, con về đây." Vân Mạt chào hỏi Hạ Cửu Nương và Thu Thật, chuẩn về phủ.
Hạ Cửu Nương Vân Mạt mang thai dễ mệt mỏi, vội : "Về nghỉ ngơi cho khỏe, đừng để cảm lạnh, động thai khí, ba tháng đầu là quan trọng nhất."
"Vâng." Vân Mạt gật đầu, dặn Vô Tâm và Vô Niệm sang nhà họ Mạc đưa tiền mừng, đó mới để Yến Li dìu trở về. Còn Vân Hiểu Đồng và đám Thiên Chân thì đều theo sang nhà họ Mạc xem náo nhiệt. Lâm Canh sợ Vân Mạt đói, liền cùng nàng trở về Vân Trạch.
Thoáng chốc, Yến Li ở Dương Tước Thôn thêm năm sáu ngày.
Mấy ngày nay, Vân Mạt cứ ba ngày dùng một quả Băng Phách, cảm thấy thai nhi trong bụng định, mới với : "Yến Li, Khác nhi một ở kinh thành chắc chắn sẽ lo xuể, về kinh thành . Thai nhi trong bụng định , cần lo lắng cho ."
Sắp đến Tết, công việc của Lục Bộ nhiều, thêm năm cũ năm mới giao thoa, ủy lạo quân đội, khao thưởng công thần, còn sắp xếp các loại cung yến, Vân Mạt lo lắng Yến Khác một lo xuể.
Đứa trẻ đó tuy chút thông minh, nhưng dù cũng chỉ là một đứa bé mười mấy tuổi, tinh lực hạn.